Nàng ước gì đây không phải Bách Đạo Đại Hội mà là một cuộc chiến trên lôi đài, như vậy nàng sẽ bay lên đánh cho Lạc Nam rơi xuống như diều đứt dây.
Huyễn Tượng Thái Tử nhìn thấy sắc mặt Đế Vi lạnh lùng, liền ân cần tiến lại hỏi thăm:
“Đế Vi cô nương không sao chứ?”
“Ngươi là ai?” Đế Vi nhướn mày hỏi.
“Tại hạ là Thái Tử của Huyễn Tượng Thần Quốc, danh xưng Huyễn Huyền Cơ.” Huyễn Huyền Cơ ôn hòa giới thiệu.
“Ngươi là nam nhân?” Đế Vi cau mày hừ một tiếng:
“Người ở đây đều là đối thủ của ta, có gì đáng để nói? Mau cút!”
Dung mạo của Huyễn Huyền Cơ quá mức xinh đẹp, Đế Vi vốn nghĩ hắn là nữ nhân nên kiên nhẫn nói hai câu, không ngờ lại là một tên nam nhân, nàng liền không còn tâm trạng.
“Đối thủ?” Huyễn Huyền Cơ giật mình:
“Cô nương cũng sẽ tham gia Thiên Cơ Đấu sao?”
Đế Vi lười để ý đến con hàng này, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn khóa chặt bóng lưng của Lạc Nam, bên trong đồng tử màu tím có ngọn lửa hừng thực thiêu đốt.
“Đáng ghét…” Huyễn Huyền Cơ siết chặt nắm tay, trong lòng hạ quyết định:
“Ta sẽ đánh bại nàng ở Thiên Cơ Đấu, để nữ nhân này phải chú ý đến ta.”
Nghĩ như vậy, Huyễn Huyền Cơ liền trở về vị trí, kiên nhẫn chờ đợi.
Lạc Nam hài lòng đem Trấn Tâm Trận Trụ thu hồi, quyết định thứ này sẽ trở thành một cây cột bên trên Bá Vũ Điện sau khi thăng cấp của mình.
“Đạo Chủ, thấy thế nào?” Hắn đắc ý nhìn Thái Diễm.
“Tạm được.” Nàng nhếch mép gật gù, nhỏ giọng truyền âm:
“Thứ ngươi nhờ bổn tọa đã làm xong.”
Ném cho hắn một chiếc Nhẫn Trữ Vật.
Lạc Nam kiểm tra bên trong Nhẫn, toàn thân chấn động nói:
“Đạo Chủ làm khi nào thế?”
“Từ khi ngươi mở miệng, ta đã tiến hành thực hiện trong đan điền.” Thái Diễm ung dung vuốt tóc:
“Thấy được không?”
“Vượt xa mong đợi.” Lạc Nam mỉm cười chân thành, vỗ vỗ ngực:
“Đa tạ Đạo Chủ, đệ tử sẽ vì người thắng trận tiếp theo.”
“Thoải mái, ngươi là đệ tử của Toàn Chức Đạo Thống, thua trận mới là chuyện lạ, thắng trận là quá bình thường.” Thái Diễm dương dương đắc ý nói.
Diệm Tuyền Cơ ngồi ở gần nghe đôi thầy trò này nói chuyện xém chút cắn đầu lưỡi, thầm hận bọn hắn quá mức kiêu căng, thật sự không xem thiên hạ ra gì.
“Hừ!” Đan Phỉ ở bên cạnh yêu kiều hừ một tiếng.
Lạc Nam vuốt vuốt mũi tiến đến gần, sắc mặt bồi tội nói: “Sư tỷ đại nhân đại lượng, không chấp với sư đệ đâu đúng không?”
“Xin lỗi, ta chỉ là đứa ngốc bị ngươi lừa gạt, không dám làm sư tỷ của ngươi.” Đan Phỉ hốc mắt phím hồng.
Nàng nghĩ đến mối quan hệ của Cầm Dao Nhã, họa Thuỷ đám người và Lạc Nam, chắc hẳn những nữ nhân đó đã sớm biết hắn là Tiểu Ma, chỉ có nàng là ngu xuẩn nhất bị hắn lừa gạt lâu nhất.
Uổng công nàng là một trong những người chiếu cố hắn từ ngày đầu gia nhập Độ Đạo Môn, kết quả hắn lại đối xử với nàng như thế.
“Ta gia nhập Toàn Chức Đạo Thống là vì sư tỷ a, nàng còn không hài lòng?” Lạc Nam nhanh trí nói.
Đan Phỉ giật mình, chợt nhớ lại ban đầu nàng cũng không ngờ hắn sẽ chọn Toàn Chức Đạo Thống, bởi nếu tính theo phương diện chiến lực thì hắn nên chọn Vực Thần Đạo Thống, tính theo hướng tu linh hồn thì hắn nên chọn Thiên Âm Đạo Thống… nhưng cuối cùng hắn lại chọn Toàn Chức Đạo Thống của mình.
“Thật sao?” Đan Phỉ bán tính bán nghi.
“Đúng vậy.” Lạc Nam nghiêm mặt đáp:
“Nếu Toàn Chức Đạo Thống không có sư tỷ, ta cũng không gia nhập.”
“Miệng lưỡi trơn tru.” Thái Diễm khinh bỉ quay mặt sang nơi khác.
Đan Phỉ nghe thấy hắn chọn mình thay vì Cầm Dao Nhã và Bùi Linh Hi, lửa giận cũng lắng xuống, liếc xéo mắt:
“Thế sao ngươi giấu ta lâu như vậy?”
“Không phải giấu, mà không có cơ hội để công khai a.” Lạc Nam bất đắc dĩ giang tay:
“Dao Nhã các nàng ấy biết thân phận của ta sau lần đến Đạo Quốc, mà lần đó sư tỷ đâu có tham gia? Những lần sau đó sư tỷ lại bế quan, khiến ta không có cơ hội tiết lộ thân phận.”
“Tỷ là người ta muốn chia sẻ nhất, nếu không ta cũng đâu gia nhập Toàn Chức Đạo Thống, bởi vì một khi chúng ta ở cùng Đạo Thống, sớm muộn gì sư tỷ cũng sẽ biết thân phận của ta.” Lạc Nam chậm rãi thuyết phục.
“Nói cũng có phần đúng.” Đan Phỉ gật gù, nàng nhớ lại cảm xúc của mình khi biết Tiểu Ma chọn Toàn Chức Đạo Thống, lúc đó nàng đã rất kích động và hưng phấn, còn ở trước mặt Cầm Dao Nhã và Bùi Linh Hi khoe khoang.
“Hơn nữa dù ta là Lạc Nam hay Tiểu Ma, địa vị của sư tỷ trong lòng ta cũng là không ai thay thế được, thân phận chỉ là túi da, tâm ý mới quan trọng nhất.” Lạc Nam chân thành nói, đưa tay lau nhẹ khóe mắt của nàng.
Thái Diễm hai mắt tròn xoe, da gà nổi lên rần rần, thầm mắng cái tên này hành vi buồn nôn như vậy cũng làm được.
Long Trần và mấy tên đệ tử nhao nhao ở một bên vội vàng lấy giấy bút ra ghi chép lại.
Đan Phỉ gò má ửng đỏ, lại chú ý đến biểu hiện của đám người Thái Diễm, nhất thời giật bắn mình đem hắn đẩy ra, gắt giọng nói:
“Ngươi là ai cũng không liên quan gì ta, chỉ cần Đạo Chủ và Tổ Sư tán thành ngươi là đủ.”
Lạc Nam nắm chặt tay nàng: “Tỷ đừng giận nữa là ta yên tâm, ta thậm chí còn chuẩn bị sẵn cho việc hóa phàm của tỷ, ta rất quan tâm đến tỷ giống như tỷ quan tâm ta những ngày đầu vậy.”
Hắn sẽ không quên những viên đan dược đầu tiên ở Đạo Giới là Đan Phỉ luyện cho hắn, hắn cũng sẽ không quên thanh Yểm Ma Đao của hắn được Đan Phỉ mang đi nhờ Luyện Khí Sư thăng cấp.
“Mau tránh!” Đan Phỉ như bị điện giật rụt tay lại.
“Trận đấu kế tiếp, Nguyền Rủa Đấu… các thí sinh chuẩn bị sẵn sàng.”
Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng tuyên bố cắt đứt màn làm lành của tỷ đệ Lạc Nam.
Lạc Nam nghe vậy cũng bước lên phía trước một bước, vừa lúc thấy Đế Vi cũng làm ra hành động tương tự, ánh mắt hờ hững nhìn về phía mình.
Đế Vi đã rút kinh nghiệm, lần trước nàng luôn miệng nói sẽ thắng chắc hắn, kết quả thất bại vô cùng mất mặt… cho nên lần này nàng quyết định giữ im lặng, khi nào thắng rồi gáy sau cũng không muộn.
Mà những thiên tài khác thấy hai yêu nghiệt này lại muốn tiếp tục tham gia Nguyền Rủa, cả đám nhất thời tê dại cả da đầu.
Quy Tắc Chi Lực cũng là công cụ rất quan trọng trong việc Nguyền Rủa, thử tưởng tượng hai loại Quy Tắc kia nhắm vào bọn hắn, làm sao bọn hắn có thể chịu thấu?
Trong lúc nhất thời, các thiên tài trở nên lưỡng lự, không biết có nên tham gia cuộc đấu này hay không.
Bách Đạo Tộc Trưởng cũng rất bất đắc dĩ, Quy Tắc Chi Lực là một phần bản lĩnh của mỗi người, là thứ gắn bó với tất cả tu sĩ từ Đạo Cảnh… lão cũng không thể đề nghị cấm điều động Quy Tắc Chi Lực bên trong thi thố được.
Nhưng nếu không cấm Quy Tắc Chi Lực, nếu Đế Vi và Lạc Nam tham gia thi đấu ở lĩnh vực nào… đó sẽ là màn trình diễn của hai người bọn hắn, những thí sinh khác đều trở thành vật làm nền.
Tuy nhiên chẳng còn cách nào, đây là thế giới mạnh được yếu thua, có trách thì chỉ đành trách những người khác không thể sánh bằng hai kẻ này.
Nghĩ đến đây, Bách Đạo Tộc Trưởng quyết định thắng bại đều tùy thuộc vào bản lĩnh của từng thí sinh.
“Mời các thí sinh tham gia bước lên.”
Từng nhân vật chậm rãi đứng dậy tiến về phía trước.
Bất quá so với hai cuộc đấu trước đó, lần này số lượng thí sinh chỉ vẻn vẹn chín người.
Không tính Lạc Nam và Đế Vi, đám người còn lại lần lượt là Thiếu Thần Tử của Nguyền Tà Đạo Thống, Công Chúa của Thiên Nguyền Thần Quốc, một vị trưởng lão của Bách Nhãn Đạo Thống, trưởng lão của Sinh Tử Đạo Thống, một vị xà nữ của Vạn Xà Cốc, Thiếu Thần Tử của Hồn Nguyền Đảo và thiên tài của Bách Đạo Thần Tộc…
Thiếu nữ bên cạnh Thiên Cơ Tán Nhân dự định dự thi, kết quả lại bị lão ta lôi ngược trở về.
“Sư phụ làm sao thế?” Thiếu nữ bất mãn chu môi, nàng mặc dù nắm giữ Thiên Cơ nhưng cũng tinh thông Nguyền Rủa nha.
“Có hai vị kia tham dự, đừng có lên đài kẻo chuốc họa vào thân.” Thiên Cơ Tán Nhân bất đắc dĩ nói:
“Đợi đến Thiên Cơ Đấu, sư phụ sẽ cho con tham dự.”
Thiếu nữ buồn bã cúi đầu, nhưng cũng ngoan ngoãn nghe lời sư phụ.
Nhìn thấy chỉ có chín người tham gia cuộc thi, toàn trường cũng không cảm thấy ngoài ý muốn.
Dù sao thì Nguyền Rủa hay Thiên Cơ là hai lĩnh vực cực kỳ hung hiểm, phải đánh đổi bằng thọ mệnh, linh hồn và những phản phệ vô cùng nặng nề… tu sĩ bình thường ít ai theo đuổi những thủ đoạn có nhiều nguy cơ như thế này.
Nhìn chín vị thí sinh là biết, ngoại trừ Lạc Nam và Đế Vi… bảy người còn lại đầu tóc đã bạc trắng, tuổi trẻ nhưng chẳng khác nào lão nhân gần đất xa trời, rõ ràng là nhiều lần bị phản phệ trong lúc tu luyện.
Bách Đạo Tộc Trưởng phất tay, chín toà đài cao đã hiện ra ở trong quảng trường.
Lạc Nam và tám người thi nhau phóng lên đài.
“Quy tắc Nguyền Rủa Đấu cũng rất đơn giản, các vị ở trên đài cao tiến hành Nguyền Rủa đối thủ, đồng thời tự vệ hoặc phá giải thuật Nguyền Rủa của đối thủ.” Bách Đạo Tộc Trưởng trầm giọng nói:
“Người nào trụ lại cuối cùng chính là chiến thắng.”
“Trong quá trình này, không được dùng đến ngoại vật phòng hộ, không được sử dụng vật phẩm của trưởng bối, càng không được ra tay công kích những đối thủ.”
“Vi phạm sẽ bị trục xuất, cấm luôn các lần thi đấu sau.”
Toàn trường hít một ngụm khí lạnh, cuộc chơi này thật nguy hiểm a, vậy mà tiến hành Nguyền Rủa lẫn nhau.
Bất quá nghĩ cũng đúng mà thôi, vừa Nguyền Rủa đối thủ, vừa phải tự vệ trước thuật Nguyền Rủa từ đối thủ… đây chính là thủ đoạn đơn giản và trần trụi để tìm ra đâu là nhân vật lợi hại nhất ở lĩnh vực này.
Lạc Nam nghe xong quy tắc vội vàng trở về khán đài, chậm rãi tháo xuống mấy khối Phá Đạo Lệnh và Yểm Thiếu Chi Liên bí mật đưa cho Thái Diễm giữ hộ.
Bất kể là Phá Đạo Lệnh hay Yểm Thiếu Chi Liên đều có Quy Tắc khủng bố của đại tỷ và Yểm Ma Điện Chủ phù phép, kẻ nào dám dùng thiên cơ dò xét hay chơi trò nguyền rủa chính là tự tìm đường chết.
Nhưng mang theo bên mình sẽ vi phạm luật chơi.
“Thứ này là…” Thái Diễm quan sát Yểm Thiếu Chi Liên, nội tâm run rẩy, trừng mắt nhìn hắn truyền âm:
“Tiểu tử thúi này thật nhiều bí mật a.”
Hiển nhiên nàng đã mơ hồ đánh hơi được một thân phận khác của hắn.
“Hắc hắc, ta tin Đạo Chủ nhất.” Lạc Nam nháy mắt cười.
Hắn ung dung trở về đài cao…
Nhìn theo bóng lưng của hắn, Thái Diễm âm thầm thở dài… cũng may nàng đã làm ra lựa chọn.
Đối địch với người nam nhân này, thật sự đáng sợ…
Đừng đường là Toàn Chức Đạo Chủ nhưng ngay cả nàng cũng kiêng kỵ những con át chủ bài của Lạc Nam.
Bất quá việc hắn tin tưởng giao Yểm Thiếu Chi Liên cho mình cất giữ khiến Thái Diễm cảm thấy không tồi, khóe môi cong lên một đường tuyệt mỹ.
“Phần thưởng của Nguyền Rủa Đấu gọi là Tang Thần Nộm.”
Bách Đạo Tộc Trưởng từ Nhẫn Trữ Vật triệu hoán một tên người rơm nhỏ gọn có thể nắm ở trong tay, trên người khoác tang phục màu trắng trong vô cùng quỷ dị.
“Tác dụng của Tang Thần Nộm cũng khá đơn giản, chính là đồ vật chỉ có thể sử dụng một lần, gia tăng uy lực của Nguyền Rủa Thuật lên người khác, vượt cấp Nguyền Rủa địch nhân.” Bách Đạo Tộc Trưởng vuốt cằm:
“Nếu không dùng với mục đích như vậy, Tang Thần Nộm có thể gánh thay chủ nhân của nó một đợt Nguyền Rủa cấp Thần Đạo.”
Ánh mắt không ít người sáng lên, đồ chơi này thật tốt… vừa có thể thâm độc nguyền rủa người khác, vừa có thể dùng để tự vệ tránh kẻ thù bí mật nguyền rủa mình.
Không ít Thần Đạo Cảnh kẻ thù đông đảo thầm hạ quyết định sẽ đặt mua Tang Thần Nộm từ Bách Đạo Thần Tộc phòng thân.
Lạc Nam vuốt vuốt cằm, hắn đã từng vài lần nguyền rủa mấy tên xấu số, có thêm Tang Thần Nộm sử dụng cũng không tệ nha.
“Nguyền Rủa Đấu bắt đầu!” Bách Đạo Tộc Trưởng tuyên bố.
Liếc mắt nhìn Thái Diễm, Lạc Nam mỉm cười phất tay.
Phần phật…
Một quyển cổ thư tà dị màu đỏ như máu, tràn đầy khí tức cổ lão, âm u và huyền bí trôi nổi lơ lửng trước mặt của hắn, xung quanh có Nguyền Rủa Thần Lực nhẹ nhàng lưu động khiến tất cả phải rùng mình.
Đây chính là Tai Ách Thư đã được đích thân Thái Diễm ra tay thăng cấp.
Tai Ách Thư hiện tại đã đạt đến Thần Bảo rồi.
Khi Hệ Thống giao phó nhiệm vụ phải toàn thắng các lĩnh vực, Lạc Nam đã bí mật nhờ Thái Diễm thăng cấp giúp mình Tai Ách Thư.
Nhưng hắn chỉ nhờ nàng đem Tai Ách Thư nâng lên Thiên Đạo Bảo là đủ, chẳng ngờ nàng lại bạo tay hơn, đem nó thăng đến Thần Cấp Hạ Phẩm, hơn nữa còn là thực hiện bí mật bên trong đan điền, giữa vô số ánh mắt quan sát.
Không thể không nói, ở các loại chức nghiệp như Luyện Khí, Thái Diễm cũng là một yêu nghiệt.
Trước đó nàng vừa mới đưa Tai Ách Thư cho Lạc Nam, hắn cũng đã hứa với nàng sẽ giành chiến thắng ở vòng đấu này.
“Mẹ nó!”
Nhìn thấy Lạc Nam lấy ra đồ chơi khủng bố như vậy, tất cả thí sinh khác tê dại cả da đầu.
Nhưng cả đám cũng không thể làm gì khác, bởi vì Tai Ách Thư là Thần Bảo của Lạc Nam đã nhận chủ, là công cụ để thi thuật mà không phải ngoại vật, không hề vi phạm quy tắc.
Đã như thế, cách duy nhất để chiến thắng chỉ có thể là…
Bọn hắn đưa mắt nhìn nhau, trong lòng xuất hiện một ý nghĩ lớn mật.
“Hợp lực Nguyền Rủa một mình Lạc Nam!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 125 |
Ngày cập nhật | 29/12/2024 15:39 (GMT+7) |