Nào là Bách Mộc Tướng Quân, Tướng Quân, Trấn Linh Tướng Quân, Ma Cương Tướng Quân… hơn chục vị tướng quân của Đạo Quốc đều như gặp phải điều gì vô cùng đáng sợ, bị phản phệ đến thổ huyết, tâm cảnh tan vỡ, bất tỉnh nhân sự.
Lạc Nam thấy cảnh này cũng cảm thấy hứng thú, một đội Hoang Thạch Quân này có gì lại khiến những thiên tài ở lĩnh vực Thống Quân thê thảm như vậy?
Tương tự như hắn, Đế Vi liền chủ động bước về phía trước.
Những người khác thấy cảnh này vô thức lùi ra, bọn hắn muốn xem thử vị nữ yêu nghiệt lai lịch bí ẩn này có tạo nên sự khác biệt hay không.
Đế Vi thả người đứng giữa Hoang Thạch Quân, hai tay ung dung chắp phía sau, váy dài nhẹ bay, đôi tử đồng tràn đầy khí chất kiêu ngạo tự tin, dù khăn lụa mỏng che mặt cũng không thể giấu được phong thái tuyệt trần của nàng.
Khép hờ hai mắt, Hồn Lực màu đen cuồng bạo quét ra, bao trùm toàn bộ Hoang Thạch Quân khổng lồ.
Khoảnh khắc đó, chân mày Đế Vi thoáng nhíu lại.
Toàn trường nín thở…
“Cút cho ta!”
Bỗng nhiên nàng cất giọng quát lớn, thanh âm trong trẻo ầm vang, trên mặt tràn ngập một cổ khí phách không thể hình dung, hoàn toàn không có sự sợ hãi như những khác người trước đó.
“CHIẾN!”
Một tiếng gầm như sấm động bỗng nhiên nổ vang, Hoang Thạch Quân tưởng chừng như những pho tượng lặng im bất động đột ngột bạo phát Chiến Thế ngút trời, Quân Ý táo bạo ngưng tụ quét ngang chiến trường cuốn lên khói bụi mịt mù.
Đế Vi như nữ hoàng đứng giữa Hoang Thạch Quân, tóc dài cuồng loạn trong khí thế.
“Thành công thông qua!” Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng tuyên bố.
Đế Vi hài lòng nở nụ cười, Hồn Lực tản đi… Hoang Thạch Quân lại trở về trạng thái lặng im bất động.
“Đến lượt ngươi!” Đế Vi có chút khiêu khiếc liếc nhìn Lạc Nam.
“Ta lên trước!” Một thân ảnh tranh thủ lao vọt lên.
Lạc Nam ánh mắt híp lại, con hàng này lần trước ở Đạo Hành Điện bị hắn đánh cho bất tỉnh nhân sự nhưng vẫn chưa biết sợ đây mà.
Chính là Thiếu Thần Tử của Hải Thần Đảo, Cực Luân đây mà.
Trong số các thiên tài cùng thế hệ, Cực Luân là số ít có tu vi đạt đến Thần Đạo Cảnh, hắn cũng tham gia vòng đấu này.
Khác với Đế Vi dùng linh hồn câu thông Hoang Thạch Quân, Cực Luân trực tiếp điều động Thần Đạo Quy Tắc bao trùm Hoang Thạch Quân, tiến hành cưỡng ép.
Hắn cũng chẳng cần câu thông linh hồn của mình với Hoang Thạch Quân làm gì, hành vi của hắn chính là lợi dụng tu vi áp đảo mà khống chế.
Đội quân này tuy là tồn tại tinh nhuệ trong tinh nhuệ, nhưng tu vi của tất cả thành viên cũng đều sánh ngang Thể Thiên Đạo trạng thái Hoang Thạch mà thôi, trong tình huống không có Thống Quân Sư chỉ huy, lại thêm ở trạng thái ngủ say, rất khó để bọn hắn chống lại Thần Đạo Quy Tắc khống chế.
Rất nhanh, dưới sự cưỡng ép của Cực Luân, Hoang Thạch Quân cũng làm ra phản ứng, toàn quân hướng về phía trước bước lên ba bước.
“Thành công thông qua.” Bách Đạo Tộc Trưởng hừ một tiếng.
Việc dùng Thần Đạo Quy Tắc chế tài quân đội cũng không bị cấm cản, nhưng khi vào chiến đấu chân chính, thủ đoạn này chắc chắn không thể sánh bằng Thống Quân Sư bằng vào chính linh hồn của mình, quân ý của mình khiến quân đội thần phục.
“Tưởng gì khó khăn, đám tướng quân của Đạo Quốc đều là thể loại vô dụng sao?” Cực Luân dương dương đắc ý nói chọc cho một đám cường giả Đạo Quốc sắc mặt tối sầm.
Ngươi đường đường là Thần Đạo Cảnh còn đi so sánh với đám tướng quân chỉ mới là Thiên Đạo?
Cực Luân thả người trở về vị trí, đi ngang qua Lạc Nam, hắn nhếch mép cười lạnh:
“Lần này ta sẽ lấy lại cả vốn lẫn lãi.”
Lạc Nam cười nhạt, thầm nghĩ con hàng này từ đâu lấy ra tự tin?
Không hề do dự, Lạc Nam bay lên phía trước, đối mặt với Hoang Thạch Quân.
Ánh mắt của hắn bình thản, xét về hình thể thì Hoang Thạch Quân còn kém rất xa so với Thượng Cổ Vu Tộc như Cự Mỹ Anh, đám Hoang Thạch Quân này ở trước mặt của nàng chắc chỉ đứng ngang đầu gối là cùng.
Chưa kể nếu Lạc Nam hóa thành Tổ Long, một cái Long Trảo của hắn cũng có thể bóp nát một tên Hoang Thạch Quân trong lòng bàn tay rất dễ dàng.
Cho nên từ bề ngoài hay cảm giác nặng nề áp lực, Hoang Thạch Quân hoàn toàn chẳng mang chút uy hiếp nào đến cho hắn cả.
Toàn Chức Đạo Kinh vận chuyển, Quân Ý của Lạc Nam giống mạng nhện chằng chịt tiến ra, bên trong có dung hợp Linh Hồn, một hơi bao trùm toàn bộ Hoang Thạch Quân như dùng lưới bắt một bầy cá.
Hai mắt Lạc Nam khép lại, tinh thần lập tức lạc vào một vùng chiến trường cổ xưa thảm liệt…
Không gian sụp đổ, thiên địa hoang tàn, bầu trời âm u, khắp nơi đều là máu tanh thi cốt, Thần Lực lan tỏa khắp nơi.
Hoang Thạch Quân ở trong trận chiến này cũng chỉ là một đội quân bình thường, bị giết đến tan đàn xẻ nghé.
Sát khí, hận ý, bất lực… vô số loại cảm xúc tiêu cực của Hoang Thạch Quân truyền thẳng vào trong đầu của Lạc Nam.
Đế Vi nhìn chăm chú Lạc Nam, muốn nhìn ra nét sợ hãi hay một chút biến hóa trên khuôn mặt của hắn.
Đáng tiếc, từ đầu đến cuối hắn vẫn đầy bình thản…
Lạc Nam như rơi vào trong chiến trường này, đang tận hưởng từng chút một cảm giác chiến tranh khốc liệt.
Hắn không phải tu sĩ bình thường, con đường hắn đi cũng kinh qua vô vàn trận chiến, quy mô từ lớn đến nhỏ.
Tâm cảnh của hắn đã được rèn đúc qua Vạn Kiếp Luân Hồi…
“Chết!”
Một bóng hình đại năng muốn đuổi cùng diệt tận Hoang Thạch Quân, sức mạnh thôn thiên triệt địa trấn xuống.
Lạc Nam có cảm giác như kẻ này đang công kích chính bản thân của mình chứ không phải là Hoang Thạch Quân.
Hắn rốt cuộc hiểu vì sao những vị Thống Quân Sư thiên tài kia lại thất bại thảm hại.
Bởi vì tu vi của bọn hắn phần lớn là Thiên Đạo Cảnh, bọn hắn chưa từng được kinh qua trận chiến quy mô của Thần như thế này, bọn hắn càng là chưa từng bị Thần công kích trực diện.
Quang cảnh chiến trường thượng cổ quá mức tàn khốc với bọn hắn, bầu không khí khiến bọn hắn ngộp thở…
Và quan trọng nhất, vị đại năng đang phát động tấn công có chiến lực của một Thần Đạo Viên Mãn, dù là khí thế bình thường của hắn đã đủ khiến Thiên Đạo Cảnh hãi hùng khiếp vía rồi.
Đáng tiếc, Lạc Nam lại là người từng can đảm đối mặt với Tị Thần do Thiên Hạ Đệ Nhất Kiếm Thần chém ra bên trong Vô Minh Mộ Địa, lại là người dám chống lại cường giả Thần Đạo Viên Mãn như Loạn Hoàng Vũ mà chưa từng e sợ.
Cho nên đối mặt với vị đại năng này, hắn cũng chỉ khinh miệt cười tà:
“Cút đi!”
Loạn Cổ Bá Thế nổ ra, hư ảnh Vạn Cổ Bá Tướng chấp chưởng Loạn Thần Kiếm như xuyên qua thời không, ngược dòng lịch sử, thẳng thắng đối mặt với vị đại năng kia một cách chính diện.
Đại năng thoáng dừng lại thân hình trước thủ đoạn của Lạc Nam, bước tiến thậm chí chậm lại một nhịp.
Toàn bộ Hoang Thạch Quân còn sót lại trên chiến trường như được một vị đại tướng bỗng nhiên hiện ra chỉ huy làm địch nhân kinh sợ, bọn hắn hưng phấn ngửa đầu rít gào:
“Chiến! Sát!”
Trong ánh mắt chấn kinh của tất cả mọi người đang có mặt ở Bách Đạo Thần Tộc, chỉ thấy một ngàn Hoang Thạch Quân bỗng nhiên ngửa đầu gào thét, chiến ý trùng thiên, sát cơ cuồn cuộn.
ẦM ẦM ẦM…
Quân Thế cường hoành bốc lên cuồn cuộn, hồn lực sôi trào từ trên cơ thể bằng đá ầm ầm bay ra, hóa thành hư ảnh của một vị Thạch Nhân khổng lồ, chân đạp hư không, đầu đội hoàng vũ.
“Quân Hồn!?” Bách Đạo Tộc Trưởng giật mình:
“Quân Hồn của Hoang Thạch Quân được hắn triệu hoán ra rồi, chẳng lẽ hắn thành công thức tỉnh đội quân này?”
“Đáng ghét, hắn vậy mà có thể triệu hoán cả Quân Hồn…” Đế Vi cắn chặt phiến môi kiều nộn.
Nàng đường đường là đệ tử của Thiên Hạ Đệ Nhất, sư phụ của nàng chính là cường giả tối cường, cho nên nàng không hề e sợ cảnh tượng chiến tranh cũng như đại năng ở thượng cổ công kích tinh thần.
Bởi vì nàng tin rằng mình luôn có sư phụ bảo vệ…
Vì vậy nàng thành công câu thông Hoang Thạch Quân, khiến bọn hắn khơi dậy ý chí chiến đấu.
Nhưng nàng căn bản không thể khiến Quân Hồn của Hoang Thạch Quân thức tỉnh.
Bởi vì sự tự tin của nàng là đến từ sư phụ chống lưng, còn Lạc Nam lại bằng vào chính thực lực của bản thân mình ngang nhiên chống lại, khiến hư ảnh đại năng kia cũng phải sợ hãi trước Loạn Cổ Bá Thế của hắn.
“Hắn quả nhiên vẫn tạo nên sự khác biệt.” Thái Diễm hưng phấn nở nụ cười, nàng tự tin thầm nghĩ đệ tử của mình sẽ thức tỉnh Hoang Thạch Quân, sau đó thu chúng nó vào trong tay.
Diệm Tuyền Cơ nhíu mày, Phá Đạo Hội có nhân vật khủng bố như kẻ này… thật sự khiến Đạo Quốc và Đạo Vực canh cánh bất an.
“Đúng là nam nhân đặc biệt.” Yêu Mị Uyển hứng thú chăm chú nhìn, chờ đợi cảnh tượng ngàn quân quỳ gối trước một nam nhân.
Đan Phỉ kích động siết chặt nắm tay nhỏ nhắn…
“Hoang Thạch Quân, hãy thức tỉnh đi! Theo ta chinh thiên chiến địa!” Lạc Nam ngạo nghễ gào thét trong nội tâm.
ONG ONG ONG…
Hoang Thạch Quân chấn động thân thể kịch liệt, toàn bộ chiến trường lắc lư.
XOẸT!
Bỗng nhiên ảo cảnh sụp đổ, mối liên kết của Lạc Nam và ngàn quân bị cắt đứt một cách đột ngột.
“Hự…”
Hắn rên lên một tiếng, thân thể vô thức lùi lại.
“Chuyện gì xảy ra?” Lạc Nam nhíu chặt chân mày khó hiểu, rõ ràng hắn đã sắp thành công đánh thức Hoang Thạch Quân rồi.
“Còn thiếu điều kiện gì sao?” Hắn vô pháp lý giải.
Hoang Thạch Quân một lần nữa rơi vào trạng thái ngủ say, mọi dị tượng vừa rồi biến mất như chưa từng tồn tại…
“Thành công thông qua.” Bách Đạo Tộc Trưởng cao giọng tuyên bố, chân mày hơi nhíu lại ngờ vực.
Ngay cả Tổ Long Tộc Trưởng và Hư Không Cung Chủ cũng đưa mắt nhìn nhau nghi hoặc.
Dựa vào kiến thức của bọn hắn, vừa rồi rõ ràng Lạc Nam đã thừa khả năng thức tỉnh Hoang Thạch Quân.
Nhưng ngay chính khoảnh khắc cuối cùng, dường như một thứ gì đó đã ngăn chặn điều đó, không để Hoang Thạch Quân nhận hắn làm chủ.
Chuyện gì xảy ra?
Lạc Nam mơ mơ hồ hồ trở về vị trí, vẫn còn chẳng hiểu tại sao mình lại không thể thức tỉnh.
Bất quá hắn cũng đã thành công điều động Hoang Thạch Quân, xem như thành công thông qua lượt đầu tiên.
“Mẹ kiếp, rốt cuộc là sai ở đâu?” Thái Diễm bất mãn chửi tục.
“Không sao, ta tin sư đệ sẽ chiến thắng và đoạt Hoang Thạch Quân trở về, nghĩ cách thức tỉnh sau cũng được.” Đan Phỉ an ủi.
“Nói cũng đúng.” Thái Diễm kiên nhẫn gật đầu.
Đến lượt những thí sinh còn lại tiến lên…
Sau Lạc Nam, lại có thêm ba người thành công liên kết với Hoang Thạch Quân lần lượt là Tổ Long Tiểu Tướng đến từ Tổ Long Tộc, thiên tài của Thống Quân Đường thuộc Bách Đạo Thần Tộc, Hiên Viên Tướng Quân của Hiên Viên Thần Quốc…
Tổ Long Tiểu Tướng từng chứng kiến qua thực lực khủng bố của Long Tổ, ỷ mình có chỗ dựa từ Tổ Long Tộc nên cũng không sợ hãi…
Thiên tài của Bách Đạo Thần Tộc có ưu thế sân nhà, nhiều lần kinh nghiệm câu thông với Hoang Thạch Quân từ trước nên dễ dàng thành công.
Về phần Hiên Viên Tướng Quân, hắn ỷ vào khả năng vòng lặp có thể chết đi sống lại của mình để vượt qua sợ chết, miễn cưỡng thông qua thử thách.
Phần lớn thí sinh còn lại đều thất bại thảm hại, đào thải… số người thành công đang đếm trên đầu ngón tay.
“Thí sinh cuối cùng lên đi!” Bách Đạo Tộc Trưởng vuốt cằm.
LENG KENG…
Thanh âm kim loại ma sát khi di chuyển khiến người khác phải chú ý.
Một kẻ không phân biệt được nam hay nữ, toàn thân khoác trên mình bộ giáp rỉ sét và cũ kỹ… khí tức phát ra của một Thiên Đạo Viên Mãn nặng nề bước đến Hoang Thạch Quân.
Đám người hứng thú vuốt cằm, cũng không đánh giá quá cao người này, dù sao thì trước đó đã có rất nhiều tướng quân nổi danh, tu vi Thiên Đạo Viên Mãn thất bại thảm hại rồi.
Hơn nữa dù có thành công điều động Hoang Thạch Quân, vào lượt đấu thứ hai cũng chưa chắc sẽ chiến thắng Lạc Nam hay Đế Vi, chưa kể còn có Thần Đạo Cảnh là Cực Luân tham gia náo nhiệt.
Sóng lưng thẳng tắp, người mặc giáp rỉ không quan tâm đến đám đông nghĩ gì.
Giang rộng hai tay, Quân Thế đỏ như máu tươi bùng nổ!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 136 |
Ngày cập nhật | 03/01/2025 15:39 (GMT+7) |