“Ngươi thật sự là cao nhân sao?” Trầm mặc hồi lâu, Thái Diễm nhịn không được mở miệng hỏi.
Ở trong suy nghĩ của nàng, những người có thể dễ dàng liệu địch tiên cơ như vậy chính là cao nhân.
“Cao nhân?” Lạc Nam nở một nụ cười bí hiểm, xem ra mình biểu diễn coi như không tệ, ngay cả Thái Diễm cũng bán tính bán nghi rồi.
“Thiên cơ thật sự nằm trong bàn tay sư đệ sao?” Đan Phỉ tràn đầy hiếu kỳ.
“Đã nói là thiên cơ bất khả lộ, đến thời điểm thích hợp chuyện cần biết tự khắc sẽ biết.” Lạc Nam dùng tay vuốt râu, đáng tiếc hắn không có râu nên nhìn có vẻ ra dáng ông cụ non.
“Ngươi bói xem ta sinh ngày tháng năm nào?” Thái Diễm hứng thú đề nghị.
Lạc Nam nghiêm mặt, bấm đốt ngón tay tính toán, chậm rãi nói:
“Thái cô nương sinh vào ngày chờ, tháng nhớ, năm mong, rồi sẽ có một vị lang quân như ý đến với nàng.”
“Phi!” Thái Diễm gò má ửng đỏ, nhịn không được vung tay đánh lên cơ thể hắn:
“Ăn nói xằng bậy, tiểu tử muốn ăn đòn sao?”
Khóe môi Đan Phỉ nhướn lên, cái tên này ngay cả Đạo Chủ cũng dám tán tỉnh, thật sự là vì mỹ nhân sẵn sàng liều mạng.
“Chữa trị xong rồi?”
Lạc Nam quan sát cơ thể của mình đã được phục hồi, Linh Hồn nhanh chóng nhập vào, nhất thời toàn thân thoải mái.
“Hừ, Bổn tọa cảm thấy mình giống y sư riêng của ngươi vậy.” Thái Diễm ngạo kiều đem hắn đẩy ra, bí mật của tên này quá nhiều, nhiều đến mức nàng cảm thấy mình nhìn không thấu được hắn, rất khó xem hắn như một tên đệ tử bình thường.
“Như vậy có gì không tốt? Ta đang vì danh tiếng của Độ Đạo Môn mà nỗ lực a, cần được sự chăm sóc đặc biệt từ Đạo Chủ a.” Lạc Nam tự tin nở nụ cười:
“Chỉ còn hai trận nữa thôi là kết thúc rồi.”
“Yên tâm đi, nếu ngươi thật sự làm nên kỳ tích mười trận toàn thắng, bổn tọa sẽ cho ngươi một vị trí đặc biệt ở Độ Đạo Môn.” Thái Diễm hứa hẹn nói.
“Làm một đệ tử bình thường của tông môn đối với ta là đủ rồi.” Lạc Nam rung đùi đắc ý:
“Bởi vì ở đây có quá nhiều mỹ nữ.”
“Sắc lang.” Hai nữ nhân bĩu môi khinh thường, hình tượng cao nhân thần bí lập tức sụp đổ, đây rõ ràng là một tên vô lại.
Lúc này một màn nước không gian hiện ra, Lạc Sương đã được Minh Hà mang đến.
“Thế nào rồi nhị tỷ?” Lạc Nam vui vẻ hỏi.
“Yên tâm đi, lần này có cả hai nữ nhi bảo bối của ngươi hợp lực… chắc chắn sẽ thắng.” Lạc Sương tự tin vỗ ngực.
Lạc Nam giật mình, ánh mắt vô thức nhìn về phía Hoài Khánh.
Không biết mấy vị Long Tộc của nàng đối đầu với Cửu Đầu Nghịch Long như Tiểu Thiên Ý sẽ là cảnh tượng gì, chắc chắn sẽ là kinh thiên động địa.
Như thế cũng tốt, một lần chấm dứt ân oán dây dưa với Hoài Khánh… hắn cũng không muốn bị nữ nhân khó dây này suốt ngày nhìn chằm chằm.
Mà đây cũng là cơ hội để hai nữ nhi và các lão bà có thể chiến một trận thật căng với đối thủ xứng tầm, củng cố căn cơ, tích luỹ kinh nghiệm trước khi hóa phàm.
Thứ Lạc Nam quan tâm lúc này chính là thực lực chân chính của Đế Vi, nếu như Đế Vi tham gia cả vòng đấu cuối cùng, chứng tỏ nàng ấy cũng là Ngự Trùng Sư và Ngự Thú Sư… dựa vào thực lực của Vệ Nữ Quân, Vệ Nữ Thần Thi và Vệ Nữ Thần Khôi trước đó… vậy Cổ Trùng và Chiến Thú của nữ nhân này chắc chắn cũng khủng bố không kém, là chủng loài hùng mạnh.
Trong lúc nhất thời hắn có chút chờ mong vòng đấu cuối cùng, Độc Đấu không còn quá hấp dẫn với hắn.
“Còn hai vòng đấu nữa cũng là thời điểm Bách Đạo Đại Hội của thế hệ trẻ tuổi kết thúc.” Bách Đạo Tộc Trưởng mỉm cười cất giọng:
“Về phần các vị Thần Đạo Cảnh sau đó nếu có hứng thú cũng có thể giao lưu tỷ thí, trao đổi ở các lĩnh vực… bất quá nói trước, chúng ta không đủ khả năng trao thưởng cho các vị.”
Bách Đạo Thần Tộc tuy rằng giàu đến chảy mỡ, chơi lớn dùng mười vật phẩm cấp Thần Đạo tặng cho quán quân ở thế hệ thiên tài một cách hào phóng, nhưng nếu ngay cả các Thần Đạo Cảnh cũng cần phần thưởng, vậy giàu đến đâu cũng sẽ phá sản a… dù sao thì phần thưởng dành cho Thần Đạo Cảnh nếu không có thì thôi, một khi đã thưởng chắc chắn không thể kém hơn phần thưởng cho hậu bối được, thưởng vật phẩm quá quý thì không đủ khả năng, thưởng hơi kém thì có vẻ keo kiệt… chi bằng dứt khoát không thưởng.
Mục tiêu chính Bách Đạo Đại Hội được tổ chức là để Bách Đạo Thần Tộc củng cố địa vị, gia tăng danh tiếng qua nhiều thế hệ, phơi bày nội tình nhằm thu hút khách hàng cao cấp… như một hình thức quảng cáo vậy.
Mười vòng đấu đặc sắc của thế hệ thiên tài đã đủ hoàn thành mục tiêu, tin chắc sau khi đại hội kết thúc… toàn bộ Đạo Giới sẽ nghị luận ầm ĩ về những gì đã xảy ra tại đây, Bách Đạo Thần Tộc cũng sẽ thuận nước đẩy thuyền, đem vô số Lưu Ảnh Ngọc lan truyền khắp thiên địa.
Có thể mời hai vị đại năng là Tổ Long Tộc Trưởng và Hư Không Cung Chủ làm khách mời, hào phóng dùng Thần Đạo vật phẩm làm phần thưởng cho hậu bối… chỉ từng này đã đủ để Bách Đạo Thần Tộc gia tăng uy tín, chưa kể quá trình của mười vòng đấu đặc sắc tuyệt luân, thậm chí tạo nên lịch sử.
“Vòng đấu thứ chín Độc Đấu.” Bách Đạo Tộc Trưởng phất tay.
ẦM.
Chiến trường lại biến hóa, trở thành một vùng tiểu không gian thu hẹp, trong suốt như một căn phòng thuỷ tinh trong suốt, không có kẻ hở.
“Độc Sư mạnh không chỉ là Độc Sư biết đầu độc, mà còn phải có khả năng kháng độc, giải độc.” Bách Đạo Tộc Trưởng giới thiệu luật chơi:
“Ở vòng này, tất cả Độc Sư tiến vào cùng một phòng đấu, vừa phải dùng độc của mình đầu độc người khác, vừa phải chống lại độc của những đối thủ đối phó mình.”
“Không được sử dụng bất kỳ thuộc tính hay thủ đoạn nào khác ngoại trừ Độc.”
“Kẻ trụ được cuối cùng trong căn phòng chính là Độc Đạo Quán Quân.”
Nghe thấy quy tắc, không ít người thở phào nhẹ nhõm.
Trước đó bọn hắn nhìn thấy khi Lạc Nam và Đế Vi biến thành Thi Thân, độc của Xà Thanh Thanh căn bản không thể làm gì được hai người…
Cũng may vòng đấu này không cho phép dùng Thi Thân, như vậy bọn hắn vẫn có cơ hội thắng…
“Mời các thí sinh tiến vào.”
Lạc Nam, Đế Vi và hơn mười vị thiên tài cùng lúc tiến vào phòng trước khi nó hoàn toàn phong tỏa.
Xà Thanh Thanh vốn cũng là một đối thủ nặng ký, bất quá nàng đã chủ động rời khỏi cuộc chơi, số lượng Độc Sư cũng không quá nhiều…
Cả đám đưa mắt nhìn nhau đề phòng, giữ khoảng cách nhất định với các đối thủ.
Đặc biệt là Lạc Nam liếc sang Đế Vi, sau đó cố gắng đứng cách nàng càng xa càng tốt… cẩn thận nữ nhân này còn hận trận trước sẽ đột ngột hướng mình hạ sát thủ bất chấp hậu quả.
Bách Đạo Tộc Trưởng thấy tất cả đã ổn định ví trí, cao giọng tuyên bố:
“Độc Đạo Đấu bắt đầu!”
NGAO!
Thanh âm vừa dứt, một tiếng long ngâm dữ tợn vang lên.
Bất quá người phát ra tiếng long ngâm này không phải Lạc Nam, mà là một vị thiên tài dùng độc của Tổ Long Tộc…
Thân ảnh khổng lồ chiếm phần lớn diện tích căn phòng, vị thiên tài này hiện ra bản thể là một con Tử Khí Độc Long với hình dạng như rồng phương tây, toàn thân bọc giáp, tỏa ra hơi thở Tử Độc Long Lực dung hợp trong đó bao gồm tử vong và độc thuộc tính rất mạnh…
Tử Khí Độc Long biến thành bản thể sẽ sở hữu một lớp vảy rồng với khả năng kháng Độc rất mạnh, đồng thời có thể triển khai Tử Độc Long Lực đến mức tối đa, công thủ toàn diện trong hoàn cảnh này.
“Tử Độc Long Thế, Tử Độc Long Hồn!”
Tử Khí Độc Long ngửa đầu gầm thét, một phương thế giới càn quét ra xung quanh, đỉnh đầu còn hiện ra một tôn Long Hồn màu xanh đen u ám và nguy hiểm.
RỐNG!
Một vị Độc Sư không kịp phản ứng, cơ thể bị Tử Độc Long Thế bao trùm, linh hồn lại bị Tử Độc Long Hồn tập kích, trực tiếp trọng thương, toàn thân và linh hồn xém chút hóa thành chất lỏng… nếu không nhờ căn phòng đem hắn trục xuất ra ngoài, chắc chắn sẽ mất mạng.
Nhìn thấy cảnh này, Lạc Nam than thở trong lòng… không hổ là một trong những tộc mạnh nhất Đạo Giới, Tổ Long Tộc quá mức đa dạng giống loài, thiên kiêu ở mọi lĩnh vực đều vô cùng xuất chúng.
Thừa thắng xông lên, Tử Độc Long Thế tiếp tục xâm lấn, muốn chiếm lấy toàn bộ diện tích căn phòng…
“Ngông cuồng.”
Độc Uyên Thiếu Chủ đến từ Độc Uyên Cung thuộc Đạo Hải tức giận, hai tay kết ấn:
“Tuyệt Thế Thần Thông – Thâm Uyên Độc Hải!”
ÀO…
Dưới chân hắn sôi trào, một vùng biển cả sâu thẳm do kịch độc ngưng tụ thành trỗi dậy, từng con sóng, từng dòng chảy đều do Độc Hệ Quy Tắc kết thành…
Tu vi của vị Độc Uyên Thiếu Chủ vậy mà đạt đến Bán Thần Cảnh, biển độc sâu thẳm do hắn tạo ra trỗi dậy từng con sóng lớn, ngạnh kháng Tử Độc Long Thế của Tử Khí Độc Long…
Hai loại hoàn cảnh liên tục va chạm, điên cuồng ma sát, ăn mòn lẫn nhau, không ai chịu thua kém.
“Ngũ Độc Đạo Thể!”
Trưởng Lão của Lập Thể Đạo Thống đến từ Tam Đạo Môn hừ lạnh, cơ thể bỗng dưng biến hóa cực kỳ quái dị.
Hai chân của hắn biến thành một con thiềm thừ cõng hắn trên lưng, toàn thân hắn có hình xăm ngô công uốn lượn, sau lưng mọc đuôi thiên hạt, phần da có vô số đốm như tích dịch và chiếc lưỡi xà liên tục thò ra rút vào nơi cửa miệng tím tái hôi thối.
Ngũ Độc ứng với con cóc, con rết, bò cạp, tắc kè và rắn…
Đây là Ngũ Độc Đạo Thể, một trong những Đạo Thể hàng đầu của Độc Tu đã được vị trưởng lão này lĩnh ngộ, uy lực cực mạnh, có thể vượt cấp độc chết nạn nhân.
“Độc Cốt hiện!”
Trưởng lão Dị Hành Đạo Thống đến từ Đạo Hành Điện không chịu thua kém, xương cốt trong cơ thể hắn đâm thủng da thịt bắn ra ngoài, hình thành một bộ Độc Cốt bao phủ quanh thân…
Độc Cốt đầy rẫy các gai nhọn nguy hiểm, mỗi một chiếc gai đâm vào cũng đủ khiến nạn nhân thân tử đạo tiêu.
“Cô gia, hân hạnh được đấu với ngài trận này!” Hai vị trưởng lão hướng về phía Lạc Nam chắp tay, đã sẵn sàng xuất thủ.
“Haha, sảng khoái…” Lạc Nam cười to:
“Hai vị lên đi!”
Bởi vì hắn đã hỏi cưới thành công họa Thuỷ và Khương Lê… nên hai vị trưởng lão đến từ hai thế lực cũng xem hắn là cô gia.
Bọn họ thừa hiểu chiến lực không thể bằng hắn, nhưng ở phương diện sở trường là Độc Tu cũng muốn được thử một lần.
“Ngũ Độc Chú!” Lập Thể Trưởng Lão nghiêm nghị kết chú ấn, toàn bộ Độc Thuộc Tính ngưng tụ vào tay.
Hư ảnh Ngũ Độc hiện ra, một chưởng bao gồm cổ độc đến từ Thiềm Thừ, Thiên Hạt, Tích Dịch, Xà và Ngô Công dung hợp, chưởng thẳng vào lòng ngực Lạc Nam.
XOẸT…
Ở bên cạnh, Dị Hành Trưởng Lão dùng cốt làm đao, các nhánh xương cốt linh hoạt ngưng tụ thành hai thanh Độc Cốt Đao nắm trong tay, nhắm thẳng vào hai bên hông của Lạc Nam cắm vào…
Lạc Nam vô cùng thản nhiên đón nhận…
ẦM!
Ngũ Độc Chú đánh xuyên lồng ngực hắn, hư ảnh Ngũ Độc dữ tợn xâm nhập thể nội ra sức tàn phá.
Song Độc Cốt Đao cắm thẳng vào hai bên hông của Lạc Nam, xuyên thủng cơ thể hắn, vô tận Độc Lực cuồn cuộn tiến vào.
“Cô gia…” Hai vị trưởng lão biến sắc, không hiểu sao Lạc Nam lại không chống lại.
“Haha, các vị rất mạnh… sau này ta sẽ cân nhắc bồi dưỡng.” Lạc Nam nở nụ cười.
Đế Độc Đỉnh chấn động, bỗng nhiên tuôn ra hấp lực kinh người.
VÙ VÙ VÙ VÙ…
Khoảnh khắc đó, Ngũ Độc biểu lộ kinh sợ, chúng nó cất tiếng kêu quái dị… sau đó bị Đế Độc Đỉnh tuôn ra hấp lực kinh người nuốt vào.
Độc Lực của Độc Cốt Đao cũng không ngoại lệ, bị Lạc Nam mãnh liệt thôn phệ…
Hai vị trưởng lão hít sâu một hơi khí lạnh, đặc biệt là Dị Hành Trưởng Lão… hắn cảm giác được Lạc Nam đang tham lam hút Độc từ trong Độc Cốt của mình để tu luyện, hoàn toàn không chút sợ hãi.
Nếu như không rút đao ra, sợ rằng toàn bộ Độc Thuộc Tính của mình đều sẽ bị rút cạn, Độc Cốt khi đó trở thành phế cốt…
Bọn hắn nhìn nhau cười khổ, cô gia quá mạnh… dù là ở lĩnh vực sở trường của bọn hắn cũng có thể áp đảo bọn hắn, hai người tâm phục khẩu phục nói:
“Chúng ta nhận thua, đa tạ cô gia hạ thủ lưu tình.”
“Tốt.” Lạc Nam phất tay, hai người được dịch chuyển ra ngoài.
“Thật khủng bố!”
Chứng kiến hai vị trưởng lão nổi tiếng dụng độc cũng không thể hạ độc Lạc Nam, sắc mặt mấy thí sinh còn lại biến hóa.
Đang muốn tạm gác đối đầu liên thủ lại đối phó hắn, bỗng nhiên cả đám biến sắc…
Chẳng biết từ bao giờ, lấy Lạc Nam làm trung tâm, vô số đường văn quỷ dị và kỵ lạ đã lan tràn khắp căn phòng như một cái mạng nhện khổng lồ.
Những đường văn này chằn chịch, số lượng nhiều đến kinh khủng, chúng nó xâm nhập vào Tử Độc Long Thế và vô hiệu hóa toàn bộ thế giới này, chúng nó chiếm lĩnh cả Thâm Uyên Độc Hải, trói chặt lấy chân của tất cả Độc Tu…
Chỉ cần bọn hắn có bất cứ cử động nào, những đường văn này sẽ rút sạch sinh mệnh của bọn hắn…
“Độc Văn!?” Cả đám hít sâu một hơi, bọn hắn đã cảm giác được ẩn bên trong những đường văn này là nguồn Độc Lực vô cùng kinh khủng, có thể uy hiếp tính mạng của mình.
“Độc Văn Tổ Sư…” Một vị Độc Tu sắc mặt biến hóa nói:
“Độc Văn của hắn sáng tạo mạnh đến vậy sao?”
Trước đây trong giới Độc Sư đã lan truyền về việc Lạc Nam phát minh ra Độc Văn…
Bất quá khi đó Lạc Nam còn là người của Ngũ Châu Tứ Vực, ở trong mắt tu sĩ Đạo Giới thì hắn chỉ là một con kiến hôi nhỏ yếu, vậy nên các Độc Tu ở Đạo Giới vô thức cảm thấy xem thường Độc Văn của hắn.
Bọn hắn đường đường là Cấm Kỵ Cường Giả, sẽ quan tâm thủ đoạn do một tên thổ dân sáng tạo sao?
Nhưng hôm nay khi hàng vạn Độc Văn phô thiên cái địa chiếm lĩnh không gian, mang đến cảm giác nguy hiểm luôn rình rập, toàn bộ đều đổ mồ hôi lạnh…
Nếu những Độc Văn này xâm nhập vào thể nội của bọn hắn, vậy cái giá khó mà tưởng tượng.
Độc Văn thật bá đạo, các Độc Sư đều thầm cảm thấy hối hận vì không nghiên cứu đến nó.
Không phải Độc Văn bá đạo, mà còn là vì Lạc Nam sở hữu quá nhiều loại Vĩnh Hằng Độc kết hợp nên mới mạnh mẽ vượt trội như vậy.
“Các vị đều tránh ra đi, để ta và nàng phân định thắng bại.” Lạc Nam nhàn nhạt nói, đưa mắt nhìn về một vị trí.
Đó là chỗ Đế Vi ung dung đứng thẳng, một vòng tròn mà Độc Văn của hắn không thể tiến vào, là nơi duy nhất hắn chưa kiểm soát được.
Bởi vì xung quanh Đế Vi chính là Hỗn Độn Độc Khí cuồn cuộn như khói đen, hình thành một phương lĩnh vực bao phủ lấy thân ảnh của nàng như ẩn như hiện.
Hàng vạn đường Độc Văn của hắn đụng vào Hỗn Độn Độc Vực như gặp phải tường thành, vô pháp đâm thủng.
“Luyện Độc Bá Vực!”
Lạc Nam nghiêm nghị lên tiếng, Bá Đạo Quy Tắc dung hợp cùng Luyện Độc Lĩnh Vực tạo ra Luyện Độc Bá Vực, hung hăng ập đến Hỗn Độc Độc Vực của Đế Vi.
ẦM!
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 142 |
Ngày cập nhật | 07/01/2025 15:39 (GMT+7) |