Lại nhìn thân ảnh Ngọc Tú vẫn bình thản như không, toàn thân không một vết tích, tất cả đều cảm thấy như một giấc mộng…
Thiên Khải vừa mới kích hoạt tầng thứ chín của Cửu Trọng Tiên Thể, nghiền vỡ không gian, có được uy năng của Luyện Hư Kỳ, ai cũng cho rằng hắn quá đỗi khủng bố.
Nhưng đối mặt với một đối thủ như vậy, Ngọc Tú vẫn ung dung nghiền ép, thậm chí tu vi từ đầu đến cuối vẫn là hóa Thần Kỳ, chưa từng có dấu hiệu tăng lên.
Điều này mới thật sự là điều đáng sợ, bởi vì không ai nhìn ra nguyên nhân vì sao nàng lại mạnh đến như vậy, nguồn lực lượng kinh khủng ấy đến từ đâu?
Ngọc Tú quá mức thần bí…
“Làm sao lại như vậy? Cửu Trọng Tiên Thể lại thua.” Tiên Thiên Môn Chủ thất hồn lạc phách thì thào.
Cứ tưởng có được Thiên Khải, Tiên Thiên Môn có thể tung hoành trong thế hệ trẻ tuổi, nào ngờ…
Nguyễn Tịnh lấy lại tinh thần, đè nén cảm giác kinh hỉ trong lòng vì Kinh Đế Học Viện xuất hiện một yêu nghiệt, bà trầm giọng nói:
“Tiên Thiên Môn Chủ, ngài còn gì để nói?”
“Không còn.” Thiên Nhạc hít sâu một hơi, chắp tay trịnh trọng:
“Tiên Thiên Môn từ giờ phút này sẽ tâm phục khẩu phục, bổn tọa lấy tư cách môn chủ phát thệ, vĩnh viễn trung thành với Kinh Quốc.”
Ông ta vội vàng phát thệ sẽ trung thành, bởi vì cái cớ duy nhất đã không dùng được, nếu Tiên Thiên Môn có tạo phản thì cũng chẳng còn lý do gì để dựa dẫm vào, không thể nhận được sự ủng hộ của các thế lực trung lập khác, vậy chỉ có thể bị Kinh Quân cường ngạnh tiêu diệt.
Cách tốt nhất để Tiên Thiên Môn an toàn là thề trung thành với Kinh Quốc.
“Hahaha.” Kinh Thương Thái Tử cất tiếng cười to:
“Tiên Thiên Môn Chủ, thiên tài Kinh Quốc tầng tầng lớp lớp vượt xa tưởng tượng của ngài, chỉ cần ngài trung thành với hoàng thất, tương lai sẽ được chứng kiến.”
“Hy vọng là như thế.” Thiên Nhạc liếc nhìn Ngọc Tú trên lôi đài, thầm nghĩ đây có lẽ là đệ nhất yêu nghiệt của Kinh Quốc rồi, ngươi còn dám khoác lác.
Không nói thêm lời nào, Thiên Nhạc đỡ lấy Thiên Khải đang trọng thương, xé không mà đi.
“Thật sự thắng rồi, Ngọc Tú sư tỷ thật quá lợi hại, từ giờ nàng chính là thần tượng của ta.”
Vô số ánh mắt nóng bỏng, cuồng nhiệt của các đệ tử nhìn về phía nữ nhân.
Nếu trước đây Ngọc Tú được biết đến là người tu luyện với tốc độ rất nhanh, là thiên tài mới nổi bên trong học viện… thì sau trận chiến này, tên tuổi của nàng sẽ vang vọng toàn bộ Kinh Quốc, thậm chí là cả Cầu Tiên Đại Lục.
Ngọc Tú đón nhận vạn chúng chú mục nhưng không mấy bận tâm, lúc này nàng đã đến bên cạnh Lạc Nam, bế lấy Vô Hối vào lòng, ánh mắt mong đợi nhìn hắn.
“Tiểu thư làm rất tốt.” Lạc Nam nâng ngón tay cái nói.
Ngọc Tú lúc này mới nhoẻn miệng cười như trăm hoa đua sắc khiến toàn trường ngơ ngẩn, đối với nàng dù toàn bộ thế giới có tôn sùng mình vẫn không thể sánh bằng một câu tán dương của nam nhân trước mắt.
“Có lẽ nàng chính là cao nhân thần bí ở sau lưng hắn.” Lê Ân nhìn cảnh này cảm thấy bừng tỉnh đại ngộ.
Năm đó sau khi gặp qua Lạc Nam, Kim Sư Ưng của nàng đột nhiên bạo phát sức mạnh đồ sát Địa Thi Tông…
Trung Luân Thành Chủ đã nói khả năng sau lưng Lạc Nam có cao nhân trợ giúp, hiện tại Lê Ân khẳng định cao nhân đó chắc chắn là Ngọc Tú rồi.
Chỉ có yêu nghiệt mới sở hữu thủ đoạn quỷ dị khó lường như thế.
Lê Tư không biết suy nghĩ của tỷ tỷ, chỉ cảm thấy nuối tiếc vô tận bao trùm cõi lòng.
Nếu năm đó nàng kiên cường thêm một chút, cương quyết thêm một chút mời hắn lên thuyền, liệu có phải hào quang của Ngọc Tú nay đã thuộc về nàng hay không?
Hai tỷ muội Lê Gia đắm chìm trong suy nghĩ riêng biệt, hai tỷ muội Đài Gia lại vô cùng vui mừng.
Những năm qua ở học viện, Đài Trang và Đài Lộ đã nhận ra tiềm năng phi thường của Ngọc Tú nên thường hay chiếu cố, hôm nay xem như có được thành quả rồi…
Sau trận này Ngọc Tú sẽ lọt vào mắt cao tầng quốc gia, một khi Ngọc Tú quyền cao chức trọng, đó là lúc Đài Gia sẽ có thêm đồng minh cường đại.
Thậm chí Đài Trang và Đài Lộ đã nhìn thấy trước tương lai, Đài Gia của mình sẽ vượt lên ba gia tộc còn lại nhờ giao hảo với Ngọc Tú từ sớm.
Trưởng công chúa Kinh Kha thấy các hoàng đệ của mình như người mất hồn nhìn Ngọc Tú, khóe môi nhẹ nhàng nhếch lên, thầm nghĩ nếu có thể cưới một yêu nghiệt như vậy vào hoàng thất thì hoàn hảo.
“Ngọc Tú lập công, ban thưởng 20 vạn Điểm Cống Hiến, có thể đến bảo khố học viện tiếp nhận vật phẩm tương xứng bất cứ lúc nào.”
Nguyễn Tịnh đại diện Kinh Đế Học Viện tuyên bố, thưởng phạt phân minh.
Lời vừa nói ra, rất nhiều trưởng lão ném đến ánh mắt ao ước, số điểm như vậy ngay cả Luyện Hư như bọn hắn cũng phải thèm thuồng a.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Trên đỉnh núi, Đại Nguyên Soái hai mắt sáng quắc, kích động nói:
“Không ngờ học viện chúng ta có mầm móng tốt như vậy, Thiên Nhạc lão cẩu không thể không phục, nếu đem nàng bồi dưỡng, tương lai Kinh Quốc lại có một vị Độ Kiếp hùng mạnh…”
“Đầu óc ngu si, tứ chi phát triển.” Quốc Sư hừ một tiếng.
“Tên khốn, ngươi nói vậy là sao?” Đại Nguyên Soái giận dữ quát, bộ dạng nếu ngươi không giải thích sẽ cùng ngươi liều mạng.
“Ngươi đang rất vui mừng?” Quốc Sư thản nhiên hỏi.
“Chứ sao?” Đại Nguyên Soái thản nhiên đáp: “Chúng ta thắng rồi, sao lại không vui?”
“Người thắng là Thiên Nhạc.” Quốc Sư thở dài.
“Tại sao hắn lại thắng? Đệ tử của hắn chẳng phải bị đánh cho te tua?” Đại Nguyên Soái nhìn Quốc Sư như nhìn tên ngốc.
“Ngọc Tú thắng là sự thật… nhưng những thủ đoạn chiến đấu nàng sử dụng có cái nào liên quan đến Kinh Đế Học Viện, liên quan đến Kinh Quốc ta?” Quốc Sư nhàn nhạt hỏi.
“Cái này…” Đại Nguyên Soái nhất thời á khẩu.
Phải nha, những thủ đoạn chiến đấu lợi hại của Ngọc Tú ngay cả hắn cũng nhìn không ra, mặc dù hắn và Quốc Sư thành lập nên học viện, đã đem vô số công pháp, vũ kỹ, thân pháp các thứ cả đời tích luỹ đưa vào trong học viện, nhưng Ngọc Tú ngay cả một môn cũng không thấy dùng.
“Người thật sự thắng Thiên Nhạc là vị cao nhân đứng sau lưng Ngọc Tú, người đã truyền thụ sở học của mình cho nàng ta mà không phải Kinh Đế Học Viện, càng không phải Kinh Quốc thắng.” Quốc Sư cười tự giễu:
“Như vậy ngươi dựa vào đâu tự hào? Dựa vào đâu đắc ý khoe khoang?”
“Nhưng rõ ràng Ngọc Tú đó là đệ tử của học viện chúng ta.” Đại Nguyên Soái có chút ủ rũ, hiển nhiên đã nhận ra trọng tâm vấn đề.
“Học viện hay Kinh Quốc chỉ là một hoàn cảnh mà Ngọc Tú hay vị cao nhân sau lưng nàng dùng làm nơi phát triển mà thôi, nếu nàng chọn Vệ Quốc… kết quả cũng chẳng thay đổi.” Quốc Sư híp mắt nói:
“Điều này có thể là phúc nhưng cũng có thể là họa của Kinh Quốc, bởi chúng ta chưa biết mục đích thật sự của nhân vật đứng sau lưng nàng…”
“Vậy phải làm sao đây?” Đại Nguyên Soái đau cả đầu, kêu hắn ra trận chém giết thì được… còn muốn hắn suy nghĩ thì hắn chịu thua, mấy chuyện này nên dựa vào kẻ có mưu trí như Quốc Sư.
“Ta từng được Đại Trưởng Lão của Kinh Bảo Các báo một tin khá quan trọng, Ngọc Tú và tùy tùng của nàng từng mang theo vài chục loại khẩu quyết đến Kinh Bảo Các đổi lấy tài nguyên tu luyện.” Quốc Sư vuốt cằm:
“Điều đáng nói là vết mực viết ra các khẩu quyết đó còn rất mới, chứng tỏ có người vừa tạo ra chúng mà thôi.”
“Ngọc Tú khi đó tu vi rất thấp, tuyệt đối không đủ khả năng… điều này chứng minh vị cao nhân kia luôn ở gần nàng.”
“Vậy thì điều tra.” Đại Nguyên Soái nghiêm nghị nói.
“Không sai, chuyện này ngươi đừng xen vào, để ta tự lo liệu.” Quốc Sư hạ quyết tâm:
“Ta muốn có toàn bộ tin tức liên quan đến Ngọc Tú và tất cả các mối quan hệ xung quanh nàng càng sớm càng tốt.”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 190 |
Ngày cập nhật | 30/01/2025 15:39 (GMT+7) |