Sau trận chiến giữa hai tuyệt thế thiên tài, cái tên Ngọc Tú đã vang vọng Kinh Quốc, thậm chí lan sang cả Vệ Quốc và những khu vực trung lập…
Đối với một quốc gia mênh mông rộng lớn như Kinh Quốc, vô số gián điệp ở các thế lực nằm vùng là chuyện hết sức bình thường, nên trận chiến quan trọng như thế không thể che giấu được.
Kinh Quốc xuất hiện một yêu nghiệt có tiềm năng khủng bố như Ngọc Tú, ngay cả người sở hữu Cửu Trọng Tiên Thể cũng có thể vượt cấp đánh bại… điều này khiến Vệ Quốc đứng ngồi không yên.
Vệ Quốc hiện tại chỉ có hai lựa chọn.
Một là bằng mọi giá lôi kéo Ngọc Tú nghiêng về bên mình, hai là tìm đủ mọi cách diệt trừ Ngọc Tú.
Việc Kinh Quốc thành công thu phục Tiên Thiên Môn đã khiến Vệ Quốc không hài lòng, nếu nay có thêm một yêu nghiệt như Ngọc Tú tồn tại và thuận lợi trưởng thành, Vệ Quốc tuyệt đối không cho phép xảy ra.
Đương nhiên dù muốn làm cách nào, Vệ Quốc tạm thời cũng chưa thể ra tay vì không kịp chuẩn bị.
Trong khi đó tại Kinh Quốc.
Kinh Đế Cung.
Đương kim hoàng đế Kinh Long ngồi trên ngai vàng, bên dưới là yến tiệc linh đình, văn võ bá quan thay nhau chúc mừng hoàng đế.
Thuận lợi thu phục Tiên Thiên Môn khiến Kinh Quốc có thêm một vị Độ Kiếp Kỳ cường giả, nội tình quốc gia tăng mạnh, Kinh Long ra lệnh thiết yến, ban thưởng cho những người có công.
Toàn bộ nhân vật lớn tại Kinh Quốc bao gồm ba vị quan nhất phẩm Thừa Tướng, Quốc Sư và Đại Nguyên Soái… gia chủ của Tứ Đại Gia Tộc, quan chức từ Tam Phẩm đến Tứ Phẩm đều có mặt.
Và đương nhiên không thể thiếu các nhân vật hoàng tử, công chúa.
Nhìn thấy Thái Tử – Kinh Thương ngồi ngẩn ngơ như người mất hồn, Trưởng Công Chúa Kinh Kha cười hỏi:
“Si tình rồi?”
Kinh Thương gò má nhất thời đỏ lên, cũng không phủ nhận thở dài một tiếng:
“Đời đệ chưa từng thấy nữ tử nào xuất sắc như vậy, làm sao có thể không động tâm?”
Kinh Thương thân là Thái Tử, lại là thiên tài có tiếng khắp Cầu Tiên Đại Lục… không ít mỹ nhân đối với hắn yêu thương nhung nhớ nhưng hắn đều khước từ.
Lần này nhìn thấy biểu hiện của Ngọc Tú, bị phong thái của nàng hấp dẫn như trúng phải tiếng sét ái tình, ngày đêm thẫn thờ ăn ngủ không yên.
“Đáng tiếc người ta có vẻ không nể mặt mũi của ngươi, ngay cả yến tiệc cũng không đến dự.” Kinh Kha có chút bất mãn.
Ngọc Tú tuy không tham gia vào trận chiến thu phục Tiên Thiên Môn, nhưng việc nàng đánh bại Thiên Khải góp công rất lớn, được hoàng thất phê chuẩn mời dự yến tiệc lần này, thậm chí phụ hoàng còn định đích thân ban thưởng cho thiếu nữ thiên tài xuất chúng của quốc gia.
Nào ngờ Ngọc Tú lấy cớ bế quan tu luyện, không tiện đến tham dự yến tiệc mong hoàng thất thứ tội.
Điều này khiến một số người bất mãn, dù sao thì hoàng thất có địa vị vô thượng tại Kinh Quốc, hoàng thất đã mời thì ngay cả quan nhất phẩm cũng không thể chối từ, thế mà Ngọc Tú lại xem nhẹ như vậy…
“Có lẽ là nàng bận thật, sau khi chiến một trận cũng cần phải ổn định trạng thái a.” Kinh Thương vội vàng nói đỡ.
Kinh Kha bĩu môi, thầm nghĩ đệ đệ của mình đã lụy quá nặng.
Đúng lúc này, bỗng nhiên gia chủ của Trần Gia – Trần Lễ bước lên trước đại điện, hướng về Kinh Long quỳ xuống cao giọng nói:
“Mong bệ hạ làm chủ cho Trần Gia.”
Toàn trường liền chú ý, ngay cả cung nữ đang ca múa cũng phải dừng lại.
“Trần ái khanh, có chuyện gì cứ nói?” Kinh Long uy nghiêm mở miệng.
“Bẩm bệ hạ, nhị đệ của thần chết rồi.” Trần Lễ nghiêm nghị lấy ra một tấm Hồn Bài, bên trên có hai chữ “Trần Khâm.”
Hồn Bài ảm đạm, xuất hiện vết nứt cho thấy Trần Khâm đã chết.
“Làm sao có thể?” Cả đại điện biến sắc, bầu không khí vui vẻ trong nháy mắt đã bị sự khiếp sợ bao trùm.
Trần Khâm là ai? Đây chính là đệ đệ của Trần Gia Chủ, là cao tầng của một trong Tứ Đại Gia Tộc ở Kinh Quốc.
Hơn thế nữa, Trần Khâm còn đảm nhiệm chức vụ Nhị Trưởng Lão trong Kinh Đế Học Viện.
Kinh đô dây mơ rể má, cao tầng của Tứ Đại Gia Tộc đều đảm nhiệm ở các vị trí cao, cân bằng quyền lực cũng như lợi ích của các phe phái dưới trướng hoàng thất.
Giống như Nguyễn Tịnh của Nguyễn Gia là đại trưởng lão tại học viện, thì Trần Khâm của Trần Gia chính là nhị trưởng lão.
Không nói đến thân phận, thì tu vi của Trần Khâm cũng rất cao… chính là Hợp Thể Hậu Kỳ cấp cường giả.
Trần Khâm chết, Hồn Bài đã nứt vỡ… đây là minh chứng không thể chối cãi.
“Lý nào lại như thế!” Kinh Long giận dữ gầm thét, toàn bộ đại điện lập tức quỳ gối, văn võ bá quan run lẩy bẩy.
“Ở quốc thổ của trẫm hại chết đại quan của trẫm, đây là muốn đối nghịch với trẫm sao?” Kinh Long lạnh lẽo quát lên:
“Nguyễn Tịnh ở đâu?”
“Có lão thần.” Đại trưởng lão Nguyễn Tịnh cung kính quỳ gối hành đại lễ.
“Trần Khâm vì sao mà chết?” Kinh Long chất vấn.
“Lão thần không biết.” Nguyễn Tịnh lắc đầu:
“Mười ngày trước còn thấy hắn hiện thân, không nghĩ đến lại xảy ra đột ngột như vậy.”
Không ít người gật đầu, địa vị của Đại Trưởng Lão và Nhị Trưởng Lão ở Kinh Đế Học Viện vốn không chênh lệch quá nhiều, Đại Trưởng Lão đâu có trách nhiệm canh giữ Nhị Trưởng Lão như giữ trẻ, nên Nguyễn Tịnh không biết Trần Khâm bỗng nhiên chết là chuyện bình thường.
“Hừ, ngươi thân là Đại Trưởng Lão của học viện, việc trọng đại như thế lại không biết? Có đáng trách tội hay không?” Kinh Long đứng lên.
“Thần đáng tội.” Nguyễn Tịnh đáp.
“Tạm thời phế chức Đại Trưởng Lão của ngươi, khi nào điều tra được hung phạm lại khôi phục.” Kinh Long hạ chỉ.
“Tuân chỉ.” Nguyễn Tịnh cung kính cúi đầu…
Văn võ bá quan âm thầm cảm thán, đế vương chi đạo của bệ hạ quả thật lô hỏa thuần thanh.
Ra vẻ trách tội Nguyễn Tịnh để lắng lại lửa giận của Trần Gia, đồng thời nhân cơ hội cắt bỏ chức đại trưởng lão của Nguyễn Tịnh, tránh nhân lúc Nhị Trưởng Lão không có, Đại Trưởng Lão sẽ thâu tóm quyền lực, kết bè kết phái tại Học Viện.
“Trần Khâm ái khanh cống hiến rất nhiều cho Kinh Quốc, Trần Gia đời đời trung thành nay phải trải qua mất mát to lớn, trẫm vô cùng thương tiếc.” Kinh Long tràn đầy đau đớn nói:
“Ban cho Trần Gia năm tòa thành trì cao cấp, đổi tên tất cả thành Trần Khâm Thành để tưởng nhớ Trần Khâm ái khanh.”
“Đa tạ bệ hạ ân sủng.” Trần Lễ bất đắc dĩ nhận mệnh, vẫn không quên cầu khẩn:
“Mong bệ hạ giúp Trần gia lấy lại công đạo.”
“Đương nhiên, đây là đại sự của toàn Kinh Quốc, tất cả đều phải bắt tay điều tra cho trẫm.” Kinh Long thở dài:
“Trẫm cũng không còn tâm trạng thiết yến, hôm nay dừng ở đây.”
“Cung tiễn bệ hạ, vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế…”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 190 |
Ngày cập nhật | 30/01/2025 15:39 (GMT+7) |