Quốc Sư và Thừa Tướng không hẹn mà cùng có mặt.
“Bệ hạ cho gọi chúng thần.” Hai người cung kính chắp tay.
“Ngồi đi!” Kinh Long ung dung ngồi trên bảo tọa ra hiệu.
Quốc Sư và Thừa Tướng chậm rãi ngồi đối diện.
“Bệ hạ, người cũng thật thiên vị… vậy mà không gọi bổn soái.” Bên ngoài vang lên tiếng bất mãn của Đại Nguyên Soái.
Kinh Long âm thầm đau đầu: “Cái tên đầu óc chậm phát triển này lại muốn làm phiền trẫm và hai khanh thương lượng chính sự.”
“Haha, cứ để Nguyên Soái tiến vào… chỉ cần hắn đừng xen miệng vào là được.” Thừa Tướng vuốt râu cười.
Không còn cách nào khác, dù tên kia đầu óc đơn giản nhưng lại có tu vi Độ Kiếp, Kinh Long cũng đành chịu:
“Nguyên Soái vào đi!”
Đại Nguyên Soái nghênh ngang đi vào, liếc xéo Quốc Sư và Thừa Tướng, đặt mông ngồi xuống.
“Ngươi ngồi đó nghe, đừng nên nói gì!” Kinh Long nhắc nhở.
Đại Nguyên Soái gật gù, lấy ra một bầu rượu nhâm nhi.
“Bệ hạ, ngài triệu kiến chúng thần… có phải về cái chết của Trần Khâm?” Quốc Sư phất nhẹ vũ phiến trong tay.
“Vẫn là ái khanh mắt sáng như đuốc.” Kinh Long mỉm cười nói:
“Vừa rồi ở yến tiệc, nhìn thấy quốc sư và thừa tướng biểu lộ bình thản, xem ra đã đoán được một hai phần, có nguyện chia sẻ với trẫm?”
“Việc này Quốc Sư chắc hẳn đã có kết luận, ta cũng nguyện ý lắng nghe.” Thừa Tướng cười híp mắt.
“Tưởng chuyện gì, chẳng phải là do sát thủ của Vệ Quốc bí mật ám sát hay sao?” Đại Nguyên Soái lớn tiếng nói:
“Bọn khốn đó luôn rình rập giết người của Kinh Quốc chúng ta, có gì lạ?”
“Đã bảo ngươi im, lo uống rượu đi!” Kinh Long giận dữ vỗ bàn.
Đại Nguyên Soái co rụt cổ lại, ngoan ngoãn uống rượu.
Quốc Sư ánh mắt lóe lên, không nhanh không chậm:
“Trần Khâm này tin tưởng bệ hạ hiểu rõ, hắn tuy rằng là đệ đệ của Trần Lễ… nhưng là loại người tầm nhìn rất ngắn, cách cục rất hẹp, e rằng đã không nhịn được mà trêu vào nhân vật không nên trêu.”
“Tại Kinh Quốc của trẫm, ai là nhân vật không nên trêu?” Kinh Long bất mãn.
“Mời bệ hạ nghe qua những phát hiện của thần.” Quốc Sư đặt vũ phiến lên bàn.
“Nói!” Kinh Long gật đầu.
“Sau trận chiến giữa Ngọc Tú và Thiên Khải của Tiên Thiên Môn, thần đã toàn lực điều tra tin tức của Ngọc Tú.” Giọng nói Quốc Sư trở nên ngưng trọng:
“Biết được vào một năm trước, khi trở thành Thái Học tại Học Viện… nàng đã mua một tòa phủ đệ trong kinh đô, tòa phủ đệ này đang là nơi ở của một lão già tu vi Trúc Cơ Kỳ, Ngọc Tú cũng thường xuyên ghé qua nơi đó.”
“Thần dựa vào đó tiếp tục tra xét, biết được lão già vốn chỉ là một ngư dân đánh cá bình thường… lão ngư dân này lại từng có đứa cháu gái tên gọi Ngọc Tú.”
“Đáng nói ở chỗ, hơn mười năm trước… Ngọc Tú đó chỉ có tu vi Luyện Khí Hậu Kỳ mà thôi.”
“Làm sao có thể?” Đại Nguyên Soái phun một ngụm rượu ra ngoài:
“Hơn mười năm từ Luyện Khí Hậu Kỳ có được chiến lực đánh bại Luyện Hư Kỳ, ngươi đang nói chuyện tiếu lâm sao?”
Sắc mặt Thừa Tướng và Kinh Long cũng biểu lộ trầm trọng.
Hơn mười năm từ Luyện Khí Hậu Kỳ đạt đến Hóa Thần đã là chuyện vô lý, đánh bại được Luyện Hư lại càng viễn vong.
“Chẳng lẽ Ngọc Tú này là đại năng chuyển thế?” Kinh Long kiêng kỵ hỏi.
“Thần không biết, tuy nhiên thần lại tiếp tục dựa theo những manh mối đó điều tra, lại phát hiện một nhân vật bí ẩn.” Quốc Sư nghiêm nghị:
“Tên tùy tùng bên cạnh Ngọc Tú.”
“Tên tùy tùng?” Mấy người chưa hiểu.
“Không sai, tên tùy tùng này họ Lạc… vốn là cô nhi của Lạc Chiêu thành chủ tại Tiểu Ly Thành, bởi vì Tiểu Ly Thành bị Địa Thi Tông đồ sát, hắn lại bằng cách nào đó mà sống sót, được một y quán vô danh ở vùng biên quan nuôi dưỡng.” Quốc Sư tiếp tục nói:
“Nhắc đến kẻ này, có những chuyện dù rất nhỏ nhưng khá ly kỳ.”
“Tướng quân Lê Tư của Trung Luân Thành gặp hắn năm 16 tuổi ở phụ cận Tiểu Ly Thành, đột ngột tọa kỵ Kim Sư Ưng của nàng xảy ra đại biến, thực lực tăng mạnh, tàn sát toàn bộ Địa Thi Tông.”
“Kẻ họ Lạc này lại đặt chân đến Săn Lang Thành, lấy thân phàm nhân mở quầy chẩn đoán và chỉ điểm tình huống bất ổn của tu sĩ tại nơi này chưa từng có sai sót, thậm chí tất cả đều đạt hiệu quả vượt mức mong đợi…”
“Vài ngày sau khi hắn rời đi, người ta phát hiện cao tầng phủ thành chủ đều biến mất, đến nay vẫn đang điều tra, chưa có bất kỳ manh mối nào.”
“Kẻ này lại đến Đại Hoàng Giang, từ bờ sông gặp được ông cháu Ngọc Tú đang đánh bắt tôm cá.”
“Thuyền của Bạch Dực Thành là một kiện pháp bảo cao cấp nhưng lại bị thủy quái tàn sát, trong khi đó thuyền đánh cá nhỏ của ông cháu Ngọc Tú lại bằng cách thần kỳ nào đó vượt Đại Hoàng Giang, dựa theo lời khai từ miệng Bạch Hào… thủy quái dường như e sợ con thuyền nhỏ đó, không dám đến gần.”
Sắc mặt Kinh Long và Thừa Tướng trở nên ngưng trọng, ngay cả Đại Nguyên Soái cũng cảm thấy chuyện này không bình thường.
“Ý của quốc sư chính là, vận mệnh của Ngọc Tú đã cải biến từ khi gặp được người kia?” Kinh Long hỏi.
“Thần không dám khẳng định.” Quốc Sư lắc đầu:
“Bởi vì theo như lời của bệ hạ, Ngọc Tú có khả năng là đại năng đầu thai chuyển thế… về phần họ Lạc kia chỉ may mắn được nàng thu nhận.”
“Hoặc sau lưng tên họ Lạc kia có một cao nhân khác trợ giúp hắn và cả Ngọc Tú… rất nhiều khả năng, rất khó để kết luận.”
“Nếu khó thì thăm dò.” Kinh Long bình tĩnh đáp.
“Đúng vậy, nhưng phải thăm dò bằng thiện ý tránh phải trả giá đắt” Quốc Sư cười khổ:
“Trần Khâm chính là ví dụ.”
“Thì ra là thế.” Đại Nguyên Soái lúc này mới cười ha hả:
“Ta đã hiểu, cái tên Trần Khâm kia tham lam, thèm thuồng muốn cướp thủ đoạn của Ngọc Tú nên mới chết phải không?”
“Tên này xem ra vẫn còn chút trí tuệ.” Mấy người thầm nghĩ.
Quốc Sư gật đầu: “Đây là suy đoán của ta mà thôi, Trần Khâm bởi vì tham niệm lén lút ra tay với đệ tử của học viện, không dám tiết lộ hành tung, ngược lại bí mật hoạt động nên mới bóc hơi một cách thần bí như vậy.”
“Trần Gia chỉ có thể ăn quả đắng mà thôi.”
Kinh Long chắp tay đi qua đi lại, ngẩng đầu thở dài: “Trẫm nhìn ra Thái Tử có tình cảm đặc biệt với Ngọc Tú kia, xem ra hắn phải thất vọng rồi.”
“Bệ hạ hãy khuyên bảo Thái Tử cẩn thận.” Thừa Tướng trịnh trọng nói:
“Trước khi tìm hiểu rõ ràng nội tình cũng như mục đích của bọn họ, tốt nhất đừng nên dây vào.”
“Được.” Kinh Long tán thành, phất tay ra hiệu ba vị quyền thần lui ra.
Lúc này, hắn mới ra lệnh cho đại tổng quản:
“Gọi Thái Tử và Trưởng Công Chúa đến gặp trẫm!”
…
Còn tiếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 190 |
Ngày cập nhật | 30/01/2025 15:39 (GMT+7) |