Mãi đến khi Lạc Nam đánh vào ấn ký, biến nàng thành U Hồn Nô Lệ, Kiếm Vô Uyên mới nhận ra đây không phải là ảo cảnh.
Cảm giác được Linh Hồn của mình so với trước đây trở nên ngưng thực, càng thêm mạnh mẽ, nàng thầm giật mình trước thủ đoạn của hắn.
Kiếm Vô Uyên vốn không phải Hồn Tu cường đại, linh hồn không quá mạnh… nay lại được một Hồn Thần Đạo sở hữu Bất Hủ Thần Hồn như Lạc Nam thu phục, linh hồn đương nhiên sẽ được cường hóa, thấy thế nào nàng cũng là người được hưởng lợi.
Lạc Nam điều động quy tắc giải trừ phong ấn của Uyên Ương Kiếm, ném nó trả lại cho nàng.
Kiếm Vô Uyên tiếp nhận song kiếm, ánh mắt mông lung, thì thào hỏi:
“Chàng không còn hận ta sao?”
“Ta chưa từng hận cô.” Lạc Nam lắc đầu, thản nhiên nói:
“Ta chỉ hận mình trưởng thành quá chậm mà thôi.”
Nghĩ lại cảm thấy thế sự vô thường, hiện tại cỡ nhân vật như Đạo Chủ của một số Đạo Thống vẫn yếu như sên trong mắt hắn… nhưng năm đó chỉ một tên Đạo Tử cỏn con Tâm Phong của Nô Chủng Đạo Thống có thể làm hắn và những người xung quanh bị xoay như vịt, lại khiến Kiếm Vô Uyên phải vô tình ra tay với hắn.
Lạc Nam đương nhiên biết khi đó nàng thật sự động sát tâm với mình để luyện thành công thức cuối cùng của Uyên Ương Kiếm Pháp.
Trong thời khắc mấu chốt, Lạc Nam giải trừ Long Tiên Thánh Điến, cắt đứt tơ tình.
Kiếm Vô Uyên nhận ra chỉ cần tình mất, trong lòng đủ đau, uyên ương chia lìa là có thể thành công lĩnh ngộ, hắn có sống hay chết cũng không còn quan trọng, thế nên ngày sau mặc kệ tên tuổi của hắn vang vọng khắp Kiếm Châu, nàng cũng không gây phiền toái hay phái người của Kiếm Tây Thành truy sát hắn…
“Chàng tha thứ cho ta sao?” Kiếm Vô Uyên nhìn vào mắt hắn hỏi.
“Không có tha thứ hay không tha thứ…” Lạc Nam ngạo kiều nói:
“Cô từng cứu mạng thê tử của ta, ân tình này ta luôn ghi nhớ.”
Bà nương Huyết Yêu Cơ kia nhìn thì tưởng lãnh khốc vô tình, thực chất lại là người rất trọng tình cảm.
Ra tay với Huyết Hàn Lệ, bắt cóc Huyết Chiêu Dương… chấp nhận bị hận thù chỉ vì muốn bảo vệ hai người đó khỏi Nô Chủng.
Kiếm Vô Uyên cứu mạng và chém nát Nô Chủng chẳng khác nào giúp Huyết Yêu Cơ phá giải gông cùm xiềng xích giam cầm, đè nặng trong lòng vô số năm…
Huyết Yêu Cơ đã thật tâm xem nữ nhân này là tỷ muội.
“Tóm lại cứ ngoan ngoãn làm U Hồn Nô, nghe lệnh của ta là được.” Lạc Nam hừ một tiếng.
“Vâng.” Kiếm Vô Uyên cười, sau đó nàng lại âm thầm hoảng hốt.
Đã từ bao giờ nàng mới có thể cười một cách tự nhiên như vậy?
Có lẽ là thời điểm ở trong bí cảnh tại Kiếm Tây Thành kia, ngày mà đôi uyên ương còn chưa xa cách…
Lạc Nam phất tay, đem Kiếm Vô Uyên ở trạng thái U Hồn thu vào óng tay áo của mình.
“Khúc khích.” Kim Nhi tủm tỉm trêu chọc:
“Còn ra vẻ lạnh lùng? Rõ ràng chàng muốn mang người ta về nên mới thu làm U Hồn Nô, bởi vì đó là nô lệ có ký hồn ước với chàng, vượt qua thời không thì chỉ có mình chàng gánh chịu phản phệ.”
Lạc Nam nhìn Kim Nhi mỉm cười nói: “Nghĩ đến những gì Thần Huyền Huân đã nguyện ý hy sinh cho ta, hôm nay ta cho Vô Uyên cơ hội quay về chỉ là một chuyện nhỏ mà thôi.”
“Đúng là trong quan hệ tình cảm thì việc hy sinh, rộng lượng với nửa kia của mình là chuyện bình thường.” Kim Nhi cảm thán:
“Nhưng chẳng phải chàng từng nói ghét nhất là bị phản bội?”
“Vô Uyên không phản bội ta.” Lạc Nam ung dung đáp:
“Nếu nàng ấy có người nam nhân khác, đó mới là phản bội.”
Nếu nói về phản bội, Kiếm Vô Uyên chỉ phản bội duy nhất một thứ… đó chính là trái tim của nàng.
Nếu nói về phản bội, hắn còn đáng trách hơn Kiếm Vô Uyên vạn phần.
Thời điểm hắn chấp nhận buông bỏ bản thân để Thần Huyên Huân chiếm lấy tất cả mọi thứ, hắn đã ích kỷ vì một nữ nhân mà không hề chống cự, chấp nhận bản thân hoàn toàn biến mất… đó chẳng phải phản bội Yên Nhược Tuyết, phản bội Diễm Nguyệt Kỳ, phản bội tất cả thê tử, hồng nhan của hắn sao?
Những chuyện như thế này thật khó để nói đúng sai…
Lạc Nam quyết định mang Vô Uyên trở về, cũng giống như hắn có thể một lần nữa là chính hắn trở về bên cạnh các nữ nhân của mình.
“Không hổ là Bất Hủ Chi Chủ của thiếp.” Kim Nhi nhoẻn miệng cười.
“Haha, ta thích là Bất Hủ Bá Chủ.” Lạc Nam sảng khoái cười to.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 16 tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu-quyen-16/
Loạn Nghịch Luân Hồi lại mở ra.
Lạc Nam băng qua thời không, trở về thực tại.
Hắn thay đổi vận mệnh của Thiên Khả và Kiếm Vô Uyên, phản phệ nhận được lần này còn vượt qua gấp đôi trước đó khi quay về quá khứ.
Nhưng có trong mình dòng máu của chủng tộc viễn siêu thế giới này, được Bất Hủ Thần Văn hộ thể, trạng thái của Lạc Nam sau khi tiếp nhận phản phệ so với trước đó tốt hơn nhiều.
Căn cơ hao tổn là thứ quan trọng nhất, bề ngoài ảnh hưởng không nhiều…
Nếu bình thường hắn như một nam tử 27 28 tuổi, thì hiện tại lại có vể bề ngoài của một người khoảng 35 tuổi với tóc dài bạc trắng.
Đương nhiên đây cũng là do quá khứ Lạc Nam quay về không cách thực tại quá xa, ngược lại nếu hắn muốn trở về thượng cổ xem trận chiến tranh đoạt Thế Giới Bản Nguyên, sợ rằng dù là Bất Hủ Chi Chủ cũng sẽ bị ép thành bánh thịt.
Cảm ứng được chúng nữ đều tập trung tại Hậu Cung chờ mình, Lạc Nam lập tức dịch không mà vào.
Nhìn thấy dáng vẻ của hắn, các nàng đau lòng không thôi, nhưng lại cảm thấy phu quân nhìn rất có khí chất phong trần, cũng hấp dẫn nha.
“Ngươi tu luyện bình thường vốn đã ngốn tài nguyên, với trạng thái hiện tại… sợ rằng còn phải tiêu hao gần gấp đôi.” Vân Tiêu nhìn hắn đánh giá.
“Mọi chuyện đều có giá của nó mà.” Lạc Nam dùng ánh mắt khác lạ nhìn ngược lại Vân Tiêu.
Nàng chính là Khí Vận Chi Nữ của Nguyên Giới, ngay cả kẻ đến từ Chung Cực Giới như Hỗn Độn Minh Chủ cũng kiêng kỵ nàng, hắn không cho rằng chiến lực của mình tăng mạnh là có thể uy hiếp được Vân Tiêu ở thời điểm hiện tại.
Trong cùng cảnh giới cũng có mạnh có yếu, mà Vân Tiêu chính là kiểu tồn tại khủng bố trong Thần Đạo Viên Mãn.
“Có chuyện gì sao?” Trực giác của Vân Tiêu vô cùng nhạy bén, ánh mắt hiện lên một tia trêu tức nói:
“Có phải đột phá Thần Đạo đã khiến ngươi tự tin, muốn khiêu chiến ta?”
“Không dám nha đại tỷ.” Lạc Nam cười hắc hắc, chỉ là trong lòng âm thầm bĩu môi.
Chờ ta đột phá thêm vài tiểu cảnh giới, đến lúc đó đem mấy nữ cường nhân các nàng đánh cho ngoan ngoãn, không còn dám tiếp tục đòi sống đòi chết với nhau.
Hiện tại hắn đã biết toàn bộ bí mật, từ một quân cờ trở thành người đánh cờ… mà các nàng còn chưa biết hắn đã biết, hắn đã từ bị động chuyển sang chủ động, có thể định đoạt kết quả trong lòng bàn tay.
“Ngươi đã thành Thần, cái ghế Phá Đạo Minh Chủ của ngươi đã không còn ai dám dị nghị.” Vân Tiêu nói:
“Ba tháng sau Phá Đạo Hội sẽ vì ngươi tổ chức đại lễ đăng cơ, tranh thủ nghỉ ngơi cho tốt đi!”
Thanh âm vừa dứt, thân ảnh của nàng cũng chậm rãi tan biến…
Thấy Vân Tiêu đã đi, chúng nữ mới không còn thẹn thùng bước đến gần.
“Hừ, các nàng sao thế? Đã là phu thê còn sợ bị cười chê?” Lạc Nam bất mãn nói:
“Lần sau dù có đại tỷ ở đây, chúng ta cũng phải ân ân ái ái.”
“Mạnh miệng.” Đông Hoa liếc xéo mắt:
“Để xem chàng có dám không?”
“Phu quân, chàng trở về quá khứ làm gì nha?” Đình Manh Manh hiếu kỳ chớp chớp mắt.
Lạc Nam giật mình, xem ra thực tại đã bị thay đổi, việc mình cứu Thiên Khả dẫn đến sự kiện Hỗn Độn Minh Chủ giết Thiên Khả ở thế giới này không xảy ra, vì thế chúng nữ cũng không biết mình quay về quá khứ để làm gì…
Hắn phất tay, hình chiếu Hỗn Độn Minh Chủ bóp chết Thiên Khả xuất hiện, sau đó là cảnh tượng hắn chiến đấu với Thời Không Song Thần Lão và cứu được Thiên Khả.
Hỗn Độn Ma Thụ chui vào cái bóng của Lạc Nam, báo cáo tình hình Thiên Khả đã thuận lợi vào Nhập Phàm Hồ, không lâu nữa sẽ thành công trở về.
“Hít…” Chúng nữ lúc này mới bừng tỉnh đại ngộ, hiểu rõ nguyên nhân.
“Đa tạ công tử.” Loạn Thanh Quân cảm động nhìn lấy Lạc Nam, không ngờ đến hắn luôn dùng danh nghĩa của mình để giúp đỡ Thiên Khả, điều này khiến nàng hổ thẹn không thôi.
“Haha, chúng ta nợ ân của Thiên Khả, hồi báo là chuyện nên làm.” Lạc Nam thoải mái cười.
Huyết Yêu Cơ ở bên cạnh mấp máy môi nhưng không mở miệng, trong mắt như chứa đựng muôn vạn điều muốn nói.
“Chiến lực của chàng vì sao lại kinh khủng như thế?” Lạc Long Nhi khiếp sợ hỏi:
“Những thủ đoạn mà chàng thi triển, từ Bá Thế, Bá Y cho đến Bá Lực đều mạnh hơn quá nhiều, chẳng lẽ thành Thần lại thay đổi lớn như thế sao?”
Bản thân nàng cũng tu luyện công pháp tốt, cũng thành Thần… nhưng tiến bộ không thể kinh khủng như Lạc Nam.
Nàng cảm thấy mình vượt cấp chiến thắng Thần Đạo Hậu Kỳ thì có thể, nhưng còn lấy một địch hai diệt luôn Thần Đạo Viên Mãn như Lạc Nam thật sự đáng sợ hơn nhiều.
“Ta lĩnh ngộ tầng tiếp theo của Bất Hủ Diễn Sinh Kinh.” Lạc Nam cũng không che giấu, nở một nụ cười bí hiểm:
“Hôm nay ta giới thiệu một nhân vật rất quan trọng cho các nàng nhận thức.”
“Là ai vậy chàng?” Âu Dương Thương Lan hứng thú hỏi.
“Thiếp cảm ứng được khí tức của kiếm trên cơ thể chàng, hơn nữa còn khá quen thuộc.” Nam Thiên Tố bỗng nhiên nói:
“Không lẽ là người đó sao?”
Lạc Nam rùng mình, lão bà này cũng thật lợi hại, vậy mà đánh hơi ra được…
Nhưng nghĩ cũng đúng, Kiếm Vô Uyên và Nam Thiên Tố vốn là đối thủ nhiều năm, đương nhiên sẽ phát giác được sự tồn tại của nhau.
“Khụ, thật ra ta đã thu Vô Uyên làm U Hồn Nô Lệ… nhưng nàng ấy cũng không phải nhân vật ta muốn giới thiệu.” Lạc Nam ho một tiếng.
“Phu quân nói thật?” Huyết Yêu Cơ kích động đến toàn thân run lên.
Vừa rồi nàng chính là muốn hỏi chuyện liên quan đến Kiếm Vô Uyên, hy vọng có được kỳ tích.
Không ngờ người nam nhân này đã làm được rồi…
Lạc Nam phất tay, Kiếm Vô Uyên ở trạng thái U Hồn xuất hiện, lẳng lặng đứng bên cạnh hắn.
Nhìn thấy nàng, ánh mắt chúng nữ đều lóe lên sự phức tạp, ngũ vị tạp trần.
Các nàng biết chuyện giữa hắn và Kiếm Vô Uyên, cũng biết nguyên nhân hai người xa cách…
Muốn hờn trách Kiếm Vô Uyên vì ra tay với nam nhân của mình, nhưng lại tự hỏi nếu đặt bản thân vào hoàn cảnh đó, mình liệu sẽ làm tốt hơn?
Ngay cả các nàng cũng không có câu trả lời hợp lý.
Mọi thứ đã xảy ra, thật sự khó mà phán đoán kết quả…
Đương nhiên vẫn có những nữ nhân luôn sủng ái Lạc Nam đến tận trời, bao che cho hắn bằng mọi giá, nghĩ đến việc hắn từng tổn thương mà căm giận bất bình, ánh mắt bất thiện nhìn Kiếm Vô Uyên.
Nếu không phải Kiếm Vô Uyên hiện tại chỉ còn lại linh hồn, các nàng đã lên đánh cho một trận.
“Quá khứ đã qua cũng không nên nhớ lại làm gì.” Yên Nhược Tuyết lên tiếng xoa dịu bầu không khí, ôn hòa nhưng không thiếu uy nói:
“Vô Uyên tỷ tỷ đã từng có quyết định quá mức cá nhân, nhưng nơi này là một tập thể, ngày sau dù có gặp bất cứ chuyện gì cũng nên thương lượng với mọi người.”
“Chủ mẫu đừng lo, ta hiện tại là U Hồn của chủ nhân, sẽ nghe theo mọi mệnh lệnh của hắn.” Kiếm Vô Uyên mím nhẹ bờ môi:
“Xin lỗi các vị.”
“Thôi đi, phu quân đã mang ngươi về chứng tỏ nguyện ý tha thứ cho ngươi, cái gì mà chủ nhân với chủ mẫu?” Võ Tam Nương tính tình hảo sảng, thẳng thừng nói:
“Không cần tự lừa mình dối người, sau này đều là tỷ muội, gặp chuyện khó cứ chia sẻ mọi việc là được, cùng lắm thì ôm nhau chết chung.”
Kiếm Vô Uyên vụng trộm liếc nhìn Lạc Nam, thấy hắn không phản ứng gì, vội vàng gật đầu đáp ứng, nội tâm âm thầm kinh hỉ.
“Cô đã từng kinh tài tuyệt diễm, hiện tại vẫn là như thế…” Nam Thiên Tố cảm thán nói:
“Dù không cần bất cứ tài nguyên nào từ Phá Đạo Hội, ngươi vẫn tu đến Bán Thần Cảnh, thật mong chờ tương lai có thể tiếp tục cùng ngươi luận bàn, để xem giữa chúng ta ai sẽ đạt đến đỉnh cao kiếm đạo.”
“Đa tạ cô đã cứu chàng.” Kiếm Vô Uyên cúi thấp đầu.
“Ta còn phải cảm tạ cô mới đúng, nhờ chuyện đó mà phu quân mới đến bên ta.” Nam Thiên Tố lắc đầu:
“Năm đó sau khi cô ra tay, có hai vị tiền bối Kiếm Tây Thành đuổi vào hư không tìm kiếm, nếu ta không gặp chàng, hai người đó cũng sẽ cứu hắn…”
Lạc Nam ánh mắt lóe lên, hắn vậy mà không biết chuyện này.
Hai vị tiền bối Kiếm Tây Thành muốn đi cứu mình không có lý do Kiếm Vô Uyên không cảm ứng được…
Xem ra lần quyết tuyệt vô tình xuất kiếm đó đã là giới hạn cuối cùng của nàng.
Tuế Nguyệt tinh ý, truyền âm cho Bắc Cung Hàm Ngọc, Tiêu Thanh Tuyền chúng nữ:
“Tập hợp nguyên liệu đúc lại cơ thể đi, phu quân vẫn còn ngạo kiều sẽ không nhờ đến, nhưng hắn sẽ mắt nhắm mắt mở.”
“Hiểu.” Mấy nữ luyện đan sư âm thầm cười trộm.
Các nàng hiện tại đều đã là Thần Đạo Cảnh, việc đúc lại cơ thể cho một Bán Thần Cảnh quá mức dễ dàng.
“Phu quân, vừa rồi ngươi nói muốn giới thiệu nhân vật nào?” Hi Vũ hỏi lại.
Chúng nữ nghe vậy lại tập trung tinh thần sang bên này…
“Chính là người các nàng luôn cảm kích và thần tượng.” Lạc Nam cười hắc hắc:
“Sư phụ trong truyền thuyết của ta!”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 16 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 225 |
Ngày cập nhật | 21/02/2025 15:39 (GMT+7) |