Bà co hai đùi lên, bắp vế hơi dạng ra. Hai bàn tay móng dài sơn đỏ, cho xuống vuốt nhè nhẹ chòm lông đen thui, dàỵ rậm. Rậm đến độ em không nhìn thấy khe lồn đâu cả. Bà miên man nằm thoải mái vuốt lông lồn cách êm đềm, để chờ người yêu tuổi bằng con bà, sắp đến.
Bỗng bà cho một ngón, kéo lên, kéo xuống giữa hai mép lồn. Nhờ yên lặng, em nghe rõ tiếng lách tách rất khẽ của ngón tay va chạm nước lồn óng ánh màu ướt. Cũng ngón tay đó, đôi khi đâm hẳn vào lỗ lồn, rồi lại rút ra. Rồi lại đâm vào. Miệng bà nói cái gì nhó quá nghe không rõ. Cặc em cứng lên một cách khốc liệt. Và phải chi có chị Ba ở đó, có lẽ em sẽ chẳng ngại ngùng gì mà không đè ra đụ một cái cho đỡ thèm.
Mắt em nhìn không chớp. Em cứ mong cho Khải đừng đến, hay đến chậm, cho em có dịp may hiếm có nhìn cảnh sờ lồn đẹp không tiền khoáng hậu… Bỗng mẹ nói:
– Trời ơi, anh bắt em nằm đợi đến bao giờ hả Khải? Cả tuần rồi. Em thèm đụ dễ sợ lắm mình ơi! Tới mau lên?? Anh không tới, em đụ đứa khác à nhen? Thiếu gì con nít đang thèm em. Thấy lồn em là cặc nó như khúc củi liền, anh Khải ơỉ… Em cho phép, là nó nhào tới liền à.
Đang bị nứng tối tăm mày mặt, mà nghe câu bà nói, em cũng giật mình. Giật mình vì tự kỷ ám thị, chớ có lẽ nào bà biết em đứng ở đây, nhìn bà tự sờ lồn.
– Ôi? Nước lồn em nó tuôn ra ướt nhẹp hết rồi, Khải ơi? Em cần một cái lưỡi trẻ con như lưỡi anh, quét liếm cho sạch, rồi ngậm hột le của em mà nút. Đó anh ơi, nút mạnh đi!
Hai ngón tay bà kẹp cái hột le cho nó trồi lên một tí. Rồi ngón tay của bà cứ thế chà mạnh trên đỉnh hột. Cái bụng bà trồi lên, sụp xuống, mông đít hẩy lên, và gầm lớn:
– Ôi đụ má! Đúng đó, bú hột le là phải nút mạnh, giày vò tơi tả như vậy mới đã, con ơi! Cặc con đâu ngồi ngang qua mặt mẹ cho mẹ bú một cái cho đã thèm cái coi. Thèm bú cặc con nít quá. Trời ơi là Trời! Ai cho tôi bú giờ này, tôi sẽ tặng ba lượng vàng tức khắc. Thèm, thèm, thèm quá…
Em phải thò tay vô quần, cầm cứng con cặc lại, dằn cơn nứng và thèm đụ dã man. Hai hòn dái em cứng no, tức gần chết vì tinh trùng tụ xuống đó đầy ứ. Em cứ van vái Trời Phật đừng để em biến thành con ngạ quỷ, mất hết lương tâm và suy nghĩ của con người. Hãy giữ chân em lại!!!
Bà già làm dữ quá, dồn dập như lửa cháy đến chân.
– Anh Khải ơi, sao anh ác quá vậy, để em nằm trơ trọi có một mình. Có cặc thiệt, và đụ thiệt mới đã Khải ơi! Ôi… Ôi… nứng dữ dằn lắm, nứng muốn tét lồn. Phải chi có con cặc của ai cũng được, cho tôi mượn đâm vô đụ đỡ một cái, sướng biết chừng nào. Tôi muốn có chửa như con Vân, dâu tôi, như con Ba… Tôi mà có chữa, bảo đảm đẻ ra còn giống hơn con của con Vân nữa!!! Thèm đụ quá đi!!!
Máu dâm thượng lên làm cả mặt, cả người em nóng rang như ngồi trong lò lửa. Bà vẫn banh rộng miệng lồn ra. Nó chĩa thẳng ngay trước mặt em, rất gần. Tại sao em có thể thèm thuồng một cách ác nghiệt quá vậy? Miệng lồn bà đỏ au. Cái lỗ đen ngòm, sâu hoắm. Rồi hột le mra. Bà để nguyên bàn tay năm ngón vỗ vỗ vào miệng lồn kêu bạch bạch, rồi chà mạnh, rồi lại la, gần như thú dữ:
– Trời ơi! Lồn này bộ không ngon, không hấp dẫn hay sao mà mời hoài không ai thèm nhảy vô đụ, hả trời? Nứng muốn phực lửa lên đây bà con cô bác ơi! Không ai đụ, tôi đụ một mình à. Nói là tôi làm thiệt à.
Nói xong, bà với tay tới cái xách màu nâu, mở ra, lấy một cú khai từ lông. Cú khoai trông hoặm xự như con cặc của Ma rốc. Bởi vì nó to, mà còn dài nữa. Đặc biệt có lông đó đây, khắp cả thân cú khoai. Bà lại nói một mình:
– Khổng có cặc thì tôi chơi khoai từ lông. Kệ nó, thèm, chơi đỡ chớ biết sao bây giờ. Có thằng nhí hẹn mà không tới. Tôi kêu, tôi gào, mời hàng xóm cũng chẳng ai thèm đáp. Bắt buộc phải đụ khoai chớ làm sao?
Bà thấm tý nước miếng đầu củ khoai. Hai ngón tay banh rộng miệng lồn. Củ khoai xuống cà nhè nhẹ trên hột le:
– Ui tôi đem cái này theo để biểu diễn cho anh xem mà anh không tới, nên tôi làm một mình, người khác, ai có muốn coi thì mở mắt cho to ra mà coi! Đây nè, đầu cặc quét mép lồn. Đó, món này là món đốt rừng đây! Ui, cái mắt củ khoai nó làm đã lồn quá bà con ơi! Đó anh, chà mạnh lên hột le em đi! Không đau đâu. Ui! Chết em anh ơi… Khải ơi! Anh không giữ hẹn, em phải đụ thằng khác nè… Em banh sẵn lồn ra đó, anh cứ tự tiện đâm mạnh vô đi. Em không đau đâu! Đó, ui, ui, ui. Cho em khóc nhen? Sướng, sướng lắm. Đâm mạnh và lọt tuốt hết vô cho em? Ui, mấy chục cái mất, mấy chục sợi lông cứng bắt đầu quậy lồn em nè, Khải ơi… anh là thằng ngu, lồn dâng trước mặt mà không biết nhào tới hưởng! Làm sao có dịp bằng vàng như vầy nữa. Anh sẽ ân hận suốt một đời…
Và chị Loan ơi, em muốn vùng lên, chạy ra vườn cởi truồng, la một tiếng cho bể trời, cho sập nhà, cho cây ngã, cho gió nổi dậy thành bão. Không biết bà già vừa thú dâm, vừa mơ mộng tới ai mà nói như nói cho chính em nghe, cho em nhào đại ra, làm một con thú! Có cái gì đầy mãnh lực giữ em đang thừ ra đó, trong kẹt tủ? Em không biết! Có lẽ chính em giữ em, kềm chân em!!! Chớ đèn xanh đã bật, cửa biên giới mở toang hoác ra mời mọc, đợi chờ, mạnh như nam châm hút đinh sắt! Mà em vẫn tội tình, môi khô khốc mắt mờ, mình ngã tới phía trước. Chỉ còn chút lương tri sáng lập loè nơi nào đó ở quả tim, ớ khối óc, ở khắp cả, níu con quỷ dã man trong em đứng lại!
Ông bà đất nước ơi? Quả đất nặng tỷ tỷ cân ơi! Làm sao con có thể còn là con người, khi nhìn cảnh đầy hấp dẫn như thế được. Bà đâm trọn củ khoai to và dài vào đáy lồn, xong từ từ rút hết ra, rồi. Lại đâm vô. Bàn tay bà như cái máy, tự động, phục vụ nhuyễn nhừ, nhịp nhàng, linh động. Có phải chỉ vậy không đâu! Đẹp nhất phải nói hai cái chân dài. Lúc co, lúc duỗi, lúc tréo lại, lúc đưa, ểnh trọn bộ mông đít lên không mà gào, mà hét. Bà buông tay ra, dùng các sớ gân, bắp thịt lồn, làm cú khoai nhúc nhích như làm ảo thuật. Nước mất bà tràn xuống thành dòng hai bên thái dương. Trông tội nghiệp như người đàn bà trên bàn đẻ. Vì gương mặt bà nhăn khóc chớ không phải cười vui hạnh phúc. Vậy mà bà…
Đang ngập chìm vào biển khoái lạc tuyệt vời của xác thịt, nghe bà la:
– Cặc người ta làm sao sướng được như vầy? Mấy chục cái mắt, mấy chục sợi lông, cào xé, cọ xát đánh phá liên tục thành lồn. Làm sao chịu nổi mà không khóc?
Em chỉ đứng im đó bóp mạnh con cặc, dằn nó xuống chịu đựng sự cám đỗ to như núi trường Sơn, chỉ chờ ập lên em bé bông, yếu đuối…
Bà đụ khoai như thế cả gần 45 phút, thì bật lên, ra một cái, sướng tận cùng xương tủy, sướng tới chân tóc, sướng tới móng chân, rồi nằm phành ra thở dốc, mồ hôi tẩm ướt thân hình. Cú khoai vô tri giác vẫn nằm đó, ở lồn bà, chật ứ cửa mình, giữa đám lông đen rậm, ướt mềm. Em cũng vậy. Tay ướt, quần ướt, thành tủ ướt vì cái sướng đụ bằng mắt. Từng tế bào, từng sợi gân, rã rời, tan tành. Một điều lạ, mẹ em vẫn nằm đó hưởng dư vị sự khoái lạc của trận thú dâm có hơn nửa giờ. Khải vẫn không tới! Nghĩa là hơn một tiếng đồng hồ rồi, chứ không phải ít. Mẹ có hẹn với Khải sáng nay không? Có cái gì bất bình thường sáng nay không? Vì khi em len lén bước ra khỏi phòng, thì thoạt nhìn thấy chị Ba, áo quần ngủ như đêm qua, ngồi đó, ghé mắt qua khe cửa.
Thế là chị không đi chợ! Thế là Khải không hẹn. Vậy thì chị Ba quỳ đó nãy giờ nhìn, và chờ cái gì? Em không hiểu, không dám hiểu mưu mô của các bà. Em thẫn thờ, lòng hoang mang, bước về nhà, tắm một cái. Đầu óc vẫn theo đuổi hình ầnh trận thủ đâm bứt trời, xé mây sáng nay, tại nhà chị Ba…
Chạy đến nhà Khải, em thấy nó đang săn sóc lồng chim. Hắn đã trả lời dứt khoát là sáng nay hoàn toàn không có hẹn gì với mẹ em tại nhà chị Ba! Bây giờ thì em hơi hiểu tại sao bà già nằm đưa lồn về hướng em đứng, biểu diễn tận tình. Em nhớ những câu bà rên từng chữ, từng chữ:
– Phải chi có con cặc của ai cũng được. Cho tôi mượn đỡ đâm vô đụ một cái, sướng biết chừng nào. Tôi muốn có chửa như con Vân, dâu tôi. Bảo đảm đẻ ra còn giống hơn con của con Vân nữa à…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Dậy thì quá sớm |
Tác giả | Lâm Thị Nhã Phương |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Con gái thủ dâm, Đụ máy bay, Đụ tập thể, Làm tình nơi công cộng, Làm tình tay ba, Some, Thác loạn tập thể, Truyện 18+, Truyện bóp vú, Truyện bú cặc, Truyện bú lồn, Truyện bú vú, Truyện liếm đít, Truyện liếm lồn, Truyện móc lồn, Truyện người lớn, Truyện NTR, Truyện sex cô giáo, Truyện sex hay, Truyện sex học sinh, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 17 |
Ngày cập nhật | 18/01/2025 06:39 (GMT+7) |