Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv69.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Diễm » Phần 172

Diễm


Update Phần 181

Phần 172

Chờ mãi rốt cuộc cũng đến thứ hai, từ tối hôm trước chị đã chuẩn bị sẵn quần áo giúp mình. Sáng ra, chị tranh thủ gọi mình dậy sớm chuẩn bị, sau đó nấu đồ ăn sáng ép mình ăn thật no bụng rồi mới vui vẻ tiễn mình lên đường.

Lần đầu tiên đi làm, coi như đây cũng là ngưỡng cửa mới trong cuộc đời mình, vậy nên mình rất hồi hộp và lo lắng, thậm chí còn lo hơn cả hôm đi phỏng vấn xin việc.

Đến khi tới nhà máy mới biết hóa ra mình chỉ lo hão, mọi chuyện hết sức suôn sẻ, không có gì trở ngại. Theo hướng dẫn, mình cất xe vào bãi rồi đi tới hội trường, bên trong rất rộng, lúc này đã đông nghịt người, tìm được một chỗ trống ngồi xuống không dễ chút nào. Ngó nghiêng xung quanh, toàn bộ đều là những gương mặt xa lạ, có phần khắc khổ, cũng phải thôi, làm công nhân mà, có ai giàu chứ.

Nghĩ tới hai chữ “công nhân”, lòng mình chùng xuống. Với gia cảnh và học vấn tàm tạm của mình, chưa bao giờ mình nghĩ sẽ có ngày mình phải đi đến bước đường này. Chẳng biết khi ba mẹ hay tin mình đi làm công nhân, lại còn khiêng vác mía như vầy, ông bà sẽ nghĩ gì? Liệu sẽ chạnh lòng tha thứ, dang rộng tay đón mình về, hay càng thêm tức giận và quyết liệt từ bỏ mình?

Suốt buổi học an toàn lao động đầu tiên, mình ngồi ngẩn ngơ như người mất hồn, lời của người hướng dẫn không lọt được vào tai chữ nào. Mình cảm thấy vô cùng lạc lõng giữa những con người ở nơi này, dù thỉnh thoảng cũng có người bắt chuyện hỏi thăm qua lại vài câu, mình vẫn vui vẻ giao lưu, nhưng sao cứ thấy thật khó hòa đồng. Có lẽ do phông văn hóa khác nhau nên dẫn đến khó giao tiếp hòa hợp, hình như mình đang bị cái gọi là “sốc văn hóa”.

Dùng từ “sốc văn hóa” nghe hơi buồn cười, thường chỉ những ai di cư từ nước này sang nước khác, lạ lẫm bỡ ngỡ mới nói như vậy. Nhưng đúng là mình đang rơi vào trường hợp này, vì những người ở đây phần lớn đều ít học, nhà nghèo, làm ruộng làm mướn… nhờ chút quen biết hoặc là gần nhà nên được nhận vào, thế nên nhận thức và cách nói chuyện, giao tiếp của họ rất khác biệt so với mình.

Nói như thế không phải mình có ý xem thường họ, mình hoàn toàn không xem thường ai, và cũng tự thấy mình không có tư cách đó, chỉ là vừa trò chuyện mấy câu mình liền thấy không hợp, chẳng biết phải nói gì nữa. Ví dụ như sau vài câu chào hỏi, họ rủ mình chút về ghé quán làm vài xị “gụ” đế, nhậu với cóc xoài ổi, mía ghim gì đó, nói xong thì vỗ đùi cười hô hố lên, dẫn tới người hướng dẫn nghe được phải lên tiếng nhắc nhở, vô tình vạ lây luôn mình.

Còn rất nhiều chuyện khác nữa, mình không tiện kể ra, chỉ biết là vừa vào đây được nửa buổi, mình đã sớm nhận ra nơi này không dành cho mình, nó hoàn toàn không phù hợp. Thế nhưng biết sao được, vẫn là câu nói cũ, mặc kệ tất cả, cố mà chịu vậy, miễn là kiếm ra tiền.

Sau bữa học đầu, về nhà dù mình cố che giấu cảm xúc nhưng vẫn không qua được mắt chị Diễm. Chị cứ theo hỏi mình buồn chuyện gì, tâm sự chị biết. Mình đành lấp liếm là trong công ty mới có vài người trò chuyện không hợp thôi, không có gì quan trọng. Chị nghe vậy chỉ biết động viên mình cố gắng, nếu như cảm thấy không phù hợp cứ nghỉ, tạm thời không có việc thì mình cứ ở nhà, chị đi làm tóc chỗ chị Ánh có thể lo cho mình. Nghe vậy mình chỉ cười xòa, sao mình có thể làm thế được.

Rốt cuộc mấy buổi học an toàn lao động chán ngắt cũng qua, công ty bắt đầu tiến hành giải quyết hồ sơ cá nhân cho từng người, phân tổ, phát đồng phục, phát thẻ nhân viên. Lúc này mình mới biết, thì ra mình không phải làm bên khâu vác mía như anh Bảo nói, mà thuộc về bộ phận đóng túi, nghe nói công việc bên này nhàn hạ hơn, còn nhàn hơn thế nào thì tạm thời mình cũng chưa biết.

Lúc đầu nghe tin này, tưởng bên quản lý nhân sự đánh máy nhầm, mình gọi anh Bảo thì ổng cười ha ha, bảo là hù mình thôi, thực tế đúng là mình được phân vào kíp đóng túi. Hóa ra, ổng sợ mình công tử bột không chịu cực chịu khổ được, vào làm vài ngày xin nghỉ sẽ ảnh hưởng tới uy tín của ổng, vậy nên mới đón đầu hù dọa mình trước xem thế nào. Nếu mình nghe vậy mà sợ, không làm thì thôi, đỡ gánh nặng về sau. Nghĩ cung may, may mà mình lì đòn và quyết tâm, bằng không có khi chỉ vừa nghe ổng hù đã té khỏi nhà máy ngay từ đầu rồi.

Tính ra chưa gì mà anh Bảo đã hù mình hai lần, một lần nói mình bị loại, một lần kêu vác mía nặng nhọc. Mình nghĩ mãi vẫn không hiểu con người ông này thuộc về dạng gì, bảo là lưu manh thì không đúng, mà nói trí thức cũng không phải, cứ có cảm giác trong con người ổng có cả hai nhân cách hay sao ấy, khá là khó đoán.

Sau khi hoàn tất thủ tục phân tổ, mình được chỉ qua chỗ nhà kho nhận đồng phục, mỗi người được hai bộ đồ và một đôi giày. Đồng phục nhà máy phát màu xanh, cả áo lẫn quần, thoạt nhìn khá giống đồng phục của nhân viên vệ sinh hay tới tận nhà mình thu gom rác, giày thì màu đen.

Ở trong nhà máy phân chia thành hai tầng lớp vô cùng rõ ràng, công nhân mặc đồ này, còn các nhân viên văn phòng thì mặc đồ tây, áo sơ mi kẻ sọc khá trang nhã. Thỉnh thoảng khi nhân viên văn phòng có việc đi xuống, mình bắt gặp vô số ánh mắt của những người công nhân nhìn các nhân viên này đầy ghen tị và hâm mộ, có lẽ ai cũng ao ước tới cái ngày được đổi màu đồng phục, không phải khoác lên người bộ quần áo màu xanh có vẻ cũ kỹ bần hàn này nữa.

Cầm trên tay mấy bộ đồng phục, mình mới phát hiện ra một nan đề khó giải quyết. Mình đã lỡ nói với chị Diễm mình đi làm văn phòng, bây giờ đâu thể mang đồng phục này về nhà, rồi sáng sáng mặc lên người đi làm, chị sẽ biết mình làm công nhân ngay. Như thế không ổn.

Suy đi tính lại, mình quyết định lúc ở nhà sẽ mặc đồ tây bình thường, lên tới nhà máy mới chui vào toilet thay đồng phục. Nào ngờ kế hoạch này chưa gì đã đổ bể, vì trên đây quy định phải mặc đồng phục mới cho qua cổng.

May mắn là trong mấy buổi học, mình hay nói chuyện với một thằng là dân bản địa, nó tên Mừng, nhỏ hơn mình một tuổi. Thằng này nhỏ con, cao chừng mét sáu, nên ở nhà gọi là nhóc, bởi vậy mình hay nghe mấy người quen của nó trong nhà máy gọi nó là Mừng nhóc. Mừng nhóc làm ở đây hơn một năm rồi, coi như thâm niên có kinh nghiệm hơn mình, tính tình cũng ổn, kiểu hơi bổ bã đúng chất dân rẫy.

Đang không biết giải quyết chuyện thay đồ thế nào, chợt nhớ ra nhà Mừng nhóc trên này, mình hỏi thăm:

– Ê Mừng nhóc, nhà mày gần đây không?
– Cũng gần, có gì không?

Mừng nhóc học tới lớp sáu là nghỉ, đi chăn trâu chăn bò, làm thuê làm mướn phụ giúp gia đình, thành ra da nó đen cháy, tóc cũng vàng vàng. Ít học nên nó thường nói chuyện trổng không, lúc thì ông với tui kiểu bạn bè ngang lứa. Mình cũng không bận tâm mấy chuyện này, một tiếng xưng hô chả ăn thua gì cả.

Mình nói:

– Cho anh ghé nhà mày thay đồ mỗi ngày được không? Tại anh giấu gia đình chuyện làm ở đây, mất công lắm!

Nó dòm mình thom lom dò xét:

– Mắc gì giấu vậy cha? Chỗ này không phải ai xin cũng vô được đâu, tui khoe còn không hết.

Đó, khác phông văn hóa nó khổ vậy. Trên này nhà nào có con em làm trong nhà máy đường là thuộc thành phần “khá giả”, đáng tự hào, còn như dưới mình sao dám khoe.

Mình cũng lười giải thích, nhăn nhó:

– Nhà anh khó lắm, cứ bắt đi học, không cho đi làm nên phải giấu.

Mừng nhóc bĩu cặp môi đen sì vì khói thuốc lá lâu ngày:

– Thời buổi giờ còn học hành chi cho mệt không biết, đi làm mỗi tháng lương cả chục triệu không sướng hơn à?
– Ờ thì mỗi nhà có suy nghĩ khác nhau. Mà sao, mày cho tao ghé mượn chỗ thay đồ được không? – Bị nó nói mỉa hoài, mình bực quá đổi giọng.
– Không. – Ai dè thằng quỷ này lắc đầu.

Mình chưng hửng vì không nghĩ nó từ chối chuyện đơn giản như vậy:

– Sao không được? Tao thay đồ một phút là đi ngay, có gì lớn đâu, sẵn tiện tao chở mày đi làm luôn, đỡ tốn xăng không muốn à?
– Nhà tui có em gái, ông đừng xạo, nghe tụi thằng Tiên khen em gái tui đẹp tính tới nhà rù quến hả?

Mẹ nó, mình nghe mém tí bổ ngửa. Thằng này bình thường thấy chất phác thật thà, giờ lòi ra cũng không phải dạng vừa, đúng là ra đời lăn lộn từ sớm có khác.

Mình ráng thuyết phục:

– Tao chưa nghe chuyện gì về em gái mày hết, mà tao có bạn gái rồi, không hứng thú mấy vụ đó, hiểu chưa?
– Thôi, còn lâu tui mới tin. Em gái tui sang năm lấy Đài Loan rồi, lỡ ông vô phá sao?

Hết cách, mình đành nhân danh Bác:

– Giờ vầy, tao không ghé thay đồ miễn phí, ngoài chở mày đi làm hàng ngày, mỗi tháng tao đưa thêm cho mày 150k tiền café, được chưa?

Nghe tới bác Hồ, nó có vẻ khoái, ậm ừ:

– Để tui tính lại đã.

Thực ra mới đầu mình định ghé thay đồ nhờ ở mấy quán nước, nhưng nghĩ lại thấy kỳ quá, hơn nữa thay đồ cũng phải uống ly nước còn tốn kém hơn. Đành vậy, coi như thí cô hồn 150k cho thằng quỷ láu cá này cho xong.

Quả nhiên, vờ vịt ngẫm nghĩ một hồi, Mừng nhóc đồng ý, với điều kiện mình phải trả tiền trước, sợ mình quỵt.

Mình thở dài, móc túi đưa nó 150k như đã hứa. Tính ra mỗi ngày thuê căn phòng của nó vài phút giá 5k, lại còn đưa đi rước về, cũng khá là chát, nhưng vậy còn hơn bị chị phát hiện.

Cuối buổi học, mình theo Mừng nhóc về nhà nó cho biết chỗ. Nhà nó khá gần nhà máy, cách chừng 2 km về phía Tây, là một căn nhà cấp bốn nằm sâu trong hẻm nhỏ, lọt thỏm giữa mảnh đất trống, xung quanh đồng ruộng mênh mông, được cái trồng nhiều dừa và các loại cây ăn trái nên mát mẻ.

Còn cách nhà xa xa, nó đã phẩy phẩy tay đuổi mình về, giống như sợ mình cướp nhỏ em gái báu vật của nó. Mình không có ý gì, nhưng thấy thái độ nó như thế cũng tò mò, thầm nghĩ ngày mai ghé thay đồ nhân tiện chiêm ngưỡng nhan sắc chim sa cá lặn của em gái nó coi sao, mà có ông Đài Loan đòi rước. Sẽ không phải là lùn một mẩu giống nó, làn da rám nắng, cặp môi loa kèn thâm nho đó chứ?

Ai ngờ người tính không bằng trời tính, ngay ngày đầu tiên đi làm, mình đã gặp chuyện dở khóc dở cười.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Phần 89
Phần 90
Phần 91
Phần 92
Phần 93
Phần 94
Phần 95
Phần 96
Phần 97
Phần 98
Phần 99
Phần 100
Phần 101
Phần 102
Phần 103
Phần 104
Phần 105
Phần 106
Phần 107
Phần 108
Phần 109
Phần 110
Phần 111
Phần 112
Phần 113
Phần 114
Phần 115
Phần 116
Phần 117
Phần 118
Phần 119
Phần 120
Phần 121
Phần 122
Phần 123
Phần 124
Phần 125
Phần 126
Phần 127
Phần 128
Phần 129
Phần 130
Phần 131
Phần 132
Phần 133
Phần 134
Phần 135
Phần 136
Phần 137
Phần 138
Phần 139
Phần 140
Phần 141
Phần 142
Phần 143
Phần 144
Phần 145
Phần 146
Phần 147
Phần 148
Phần 149
Phần 150
Phần 151
Phần 152
Phần 153
Phần 154
Phần 155
Phần 156
Phần 157
Phần 158
Phần 159
Phần 160
Phần 161
Phần 162
Phần 163
Phần 164
Phần 165
Phần 166
Phần 167
Phần 168
Phần 169
Phần 170
Phần 171
Phần 172
Phần 173
Phần 174
Phần 175
Phần 176
Phần 177
Phần 178
Phần 179
Phần 180
Phần 181
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Diễm
Tác giả Chưa xác định
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Tâm sự bạn đọc, Truyện sex có thật, Truyện teen
Tình trạng Update Phần 181
Ngày cập nhật 18/02/2025 06:39 (GMT+7)

Bình luận

Một số truyện sex ngẫu nhiên

Đa Tình - Tác giả Why Not Me
Một ngày trước khi con Lan đến, tôi kiếm cớ xuống Trà Ôn để ra cồn đất nơi tôi có căn nhà nghỉ dưỡng. Tôi hứa với chị Thảo là tôi sẽ nhanh chóng trở về Vỉnh Long. Hôm sau, khi biết là con Lan đã về đến nhà, tôi điện cho chị Thảo nói là nóc nhà có vấn đề, tôi phải kêu thợ đến sửa...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện bóp vú Truyện bú lồn Truyện bú vú Truyện les Truyện người lớn Truyện sex Full Truyện sex phá trinh
Xuyên qua võ hiệp Việt Nam Ma Tôn
Vương Như Hoa bên cạnh thì có chút không vui, rõ ràng đây là con cặc của riêng mình, hiện tại lại đang bị Thẩm Thanh Hà bú liếm, bảo sao nàng vui cho được. Ma tôn biết ý cười nói: “Phu nhân nếu không ngại thì tham gia cùng, nói thật Thẩm phu nhân bú liếm rất là lợi hại, phu nhân có thể học...
Phân loại: Truyện sex dài tập Truyện xuyên không
Tình mãi xanh - Tác giả Hoài Cổ
Tôi vẫn mải miết đi tìm em những ngày sau đấy, tìm quanh Đà Lạt... Dẫu biết rằng chỉ tìm hình bóng em trong ảo mộng... Nơi đâu tôi đến, cũng có hình bóng em, cái dáng xinh nhí nhảnh dễ thương, nụ cười tỏa nắng. Những con đường quanh co bên rừng thông ba lá gió thổi rì rào, những mặt hồ soi...
Phân loại: Truyện sex dài tập Con gái thủ dâm Làm tình nơi công cộng Làm tình với đồng nghiệp Tâm sự bạn đọc Truyện bóp vú Truyện bú vú Truyện sex có thật Truyện sex ngoại tình Truyện sex nhẹ nhàng Truyện sex phá trinh
Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Oxbet - Vg99 - iWin - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba