– Hôm qua chắc giãi bày nhung nhớ với người yêu đủ rồi chứ hả. Hôm nay em phải chú ý lo cho mọi người nữa đấy chứ không phải chỉ có biết dính lấy người yêu không thôi đâu.
– Làm gì có người yêu để mà dính hả anh, anh ấy lại bận công việc của anh ấy rồi.
Thế rồi Vy kể khổ một tràng, trong lời kể của cô vẫn còn nguyên uất ức. Lão Thuận thấy thế thì lên tiếng an ủi cũng bênh vực Vy nhiệt tình.
– Cậu Khánh này thế là không được rồi, chuyến du lịch này đâu phải ngày nào cũng có được, anh đã ưu tiên cho 2 đứa vậy mà còn không biết tận dụng. Em thấy mấy người trong đoàn ấy, không là sếp cũng là người nhà của sếp, có phải ai cũng được xếp vào đâu.
Vy biết lời ông ta nói là thật cô cũng rất tiếc cho cơ hội này của cả 2. Thấy mặt Vy tỏ ra càng khó chịu Thuận lại tiếp tục thêm dầu vào lửa.
– Mà anh đã bảo với em rồi, việc làm thêm ở ngoài chỉ là tạm thời mà thôi, kiếm chác chút đỉnh với tích lũy thêm kinh nghiệm thì còn được. Chứ phấn đấu lâu dài sao mà được, sao em không khuyên bảo cậu ấy một câu.
– Bọn em mới yêu nhau ít ngày, có nói cũng chỉ là tham gia góp ý, chứ làm sao cấm cản được hả anh. Em buồn quá.
– Ấy không được, có lần anh nói rồi nhớ không. Sự vui tươi của em mang lại năng lượng tích cực cho nhiều người, em mà ỉu xìu là nhiều người mất vui, anh là người đầu tiên đây này.
Khó khăn lắm Vy mới lại mỉm cười Thuận cũng lợi dụng tình hình đặt tay lên vai cô nói thật nhẹ.
– Còn thật nhiều người quan tâm em, cũng có rất nhiều người cần nụ cười của em. Chuyến đi này cũng vừa hay cho em giảm stress, chứ ủ dột cũng chẳng giải quyết vấn đề gì đâu.
Vy ngước lên nhìn giám đốc của mình, cô thầm cảm ơn anh ta đã giúp cho cô xốc lại được tinh thần, cũng thấy cánh tay của hắn trên vai mình thật vững chắc.
– Vâng anh yên tâm, em sẽ không buồn nữa cũng sẽ chu toàn mọi việc không để mất mặt anh đâu.
Thuận buông tay chờ cô đi khỏi rồi nở nụ cười đắc thắng, mọi chuyện đúng như hắn muốn. Nói chuyện nhiều với Vy hắn cũng biết được việc làm ngoài rất quan trọng với Khánh. Việc công tác trên vùng cao lần này là do hắn sắp xếp, cái người làm trục trặc thiết bị cũng theo gợi ý của hắn mà làm. Mọi sắp đặt cốt sao để công việc ngoài của Khánh kéo chân anh ta lại không cho anh tham gia chuyến này. Giờ đúng là Khánh không tham gia được thật, Vy cô đơn chuyến này thì cô có chạy đằng trời.
Sắp xếp mọi thứ xong xuôi, đến khi gần lên máy bay Vy vẫn còn ngoái lại nhìn xem anh đâu. Nhưng không có bất ngờ nào cả hình bóng anh chẳng thấy đâu, cô lên máy bay mà lòng còn thầm trách.
Máy bay hạ cánh lúc 4 giờ chiều, cả một vùng trời thênh thang với gió mát lồng lộng mang theo cả mùi biển. Phú Quốc những năm này đang nổi lên như một điểm đến hàng đầu của Đông Nam Á. Được đến đây du lịch vẫn luôn là niềm mong ước của Vy, giờ cô đã ở đây không có lý do do gì cô không nên vui cả.
– Aaa… đẹp quá… được đến Phú Quốc thật rồi… aaa…
Vy reo vui lên như trẻ nhỏ, mọi người trong đoàn thấy cảnh này cũng vui lây.
– Nhìn chị Vy dưới nắng đẹp nhỉ, da chị ấy cứ như đang phát sáng ấy hâm mộ quá đi.
Người nói là hai cô gái đi theo diện gia đình các sếp, nghe đâu là em họ dưới quê lên thì tiện thể sếp dắt theo cho vui. Các cô cũng rất đẹp nhưng muốn so với Vy lúc này thì không có cửa.
Quả thật lúc này Vy đẹp lắm, trời phú cho Vy làn da mượt mà trắng còn hơn cả sứ. Khi đang xoay mình dưới nắng, cái váy dài xòe rộng ra khoe gần hết cặp đùi thon, cùng với cánh tay để trần và gương mặt thanh tú. Nhũng nơi này được ánh nắng chiếu lên chẳng những không đen đi mà còn hồng lên như lấp lánh.
Chẳng thế mà đàn ông trong đoàn này và cả những gã đoàn khác đang nhìn cô mà mồm há hốc, khiến các bà vợ ngắt nhéo liên hồi.
– Thôi mọi người về resort nhận phòng đi thôi, không lỡ mất hoàng hôn bây giờ, Hoàng Hôn ở Phú Quốc này nổi tiếng thế giới đấy.
Tiếng ông Thuận làm mọi người lấy lại tinh thần nhanh chân bước ra xe resort đang chờ, mọi người ai cũng háo hức khám phá nơi đây.
Resort Vy đặt trước thuộc loại đẹp và sang trọng nhất nơi này, các căn phòng đều có view hướng biển. Biển của khu nghỉ dưỡng thật tuyệt, nó có một bãi cát dài trắng muốt, xa xa còn có rất nhiều mỏm đá với những hình thù kỳ lạ. Nhân viên ở đây nói rằng nếu đứng trên những mỏm đá đó mà chụp lại khung cảnh Hoàng Hôn sẽ cực kỳ đẹp.
Tất cả mọi người được tập trung lại sau đó chia ra các phòng, vì Khánh không có mặt nên căn phòng của Vy chỉ còn mình cô ở. Những phòng khác có phòng thì dành cho vợ chồng nhưng cũng có những phòng 2 ông sếp lại ở cùng nhau.
Ngày đầu tiên mọi người đều háo hức với buổi hoàng hôn thì trời lại chuyển mưa khiến cả đoàn chưng hửng. Bữa tối cũng chỉ ăn cơm bình thường kèm theo giá phòng, chứ không có tiệc tùng gì cả. Mọi người đã phải di chuyển tàu xe khá nhiều nên cũng mệt mỏi rồi chia nhau về phòng nghỉ sớm. Sát căn phòng của Vy là phòng của vợ chồng anh kỹ thuật, biết Vy là người yêu cấp dưới của mình anh chị cũng thân cận mời sang phòng chuyện trò đôi câu.
Vy cũng muốn tìm hiểu thêm về công việc của anh bên đó nên cũng sang phòng ngồi chơi. Anh tên là Thắng, một người có tướng cao to, với da bánh mật không giống lắm với dân văn phòng hay IT như Khánh. Còn chị Hường vợ anh thì là người hòa đồng vui tươi, chị không xinh đẹp theo lối sắc sảo mà lại khá đằm thắm dịu dàng. Anh chị khá niềm nở với Vy, đặc biệt là anh, có lẽ vì Khánh nên anh ấy hỏi chuyện Vy rất nhiều.
– Cậu Khánh này thì cái gì cũng tốt, hiền lành, lễ phép làm việc cũng rất chỉn chu nhưng lại ít khi chia sẻ. Đấy đến em cũng chẳng rõ bên ngoài cậu ấy làm việc gì mà sao lại say mê đến thế.
– Vâng ạ, em chỉ biết anh ấy làm ngoài rất bận thì thấy thương thôi chứ không hỏi kỹ ạ.
– Haizz, anh cũng từng qua giai đoạn này của cậu ấy. Nhưng nói thật làm ngoài thì có tiền thật đấy, có điều nếu dùng thời gian ấy phấn đấu trong tập đoàn thì có tương lai hơn. Sau này còn lấy vợ sinh con, cứ làm việc ngoài như vậy thì giờ đâu mà vun vén cho gia đình.
– Gớm anh cứ khéo lo, cậu Khánh giỏi giang hơn anh, cậu ấy lo trọn vẹn được hết, đừng có ở đấy hù dọa con em tôi.
Thấy vẻ mặt Vy có chút ảm đạm chị Hường vội nói xen vào, anh Thắng thấy vậy cũng im bặt có vẻ anh rất sợ chị, nhìn cảnh này Vy có chút ước ao.
Nói chuyện được thêm lúc nữa Vy xin phép về đi ngủ. Nằm trên giường mà cô trằn trọc mãi cô cứ nghĩ mãi về chuyện của Khánh và mình. Nói thật thì anh chẳng có điểm gì để chê cả, thông minh sáng sủa học hành cũng đến nơi đến chốn. Hơn nữa anh cũng không trăng hoa, ngược lại còn rất yêu cô. Nhưng những ngày gần đây tự nhiên cô thấy tầm nhìn hai bên có chút xung đột.
Vy không phải người tham vinh hoa vật chất, nhưng cô rất mong có một bờ vai vững chãi để dựa vào. Khánh còn chưa cho cô được yên tâm như thế, dường như anh vẫn còn niềm say mê khác chưa mong ổn định. Giá như anh nhìn thấy thuận lợi mà các sếp ưu ái cho mình, rồi dựa vào đó leo lên thì chẳng mấy hai người ổn định tương lai.
Cô cứ thế lăn lộn trên giường vừa nhớ anh cũng lại mông lung hờn trách, mãi quá nửa đêm mới mệt mỏi mà thiếp đi.
Ngày hôm nay mọi người sẽ có lịch trình tự do đến tối, tức là mọi người thoải mái tắm biển dạo chơi tối nay sẽ liên hoan một bữa ra trò. Tin nhắn điện thoại Vy lại reo lên, Thuận muốn cô cùng theo anh ta đến một buổi gặp mặt sáng nay. Gặp nhau trước sảnh Vy đã theo ông ta nói mà thay một bộ váy xòe ngang gối thích hợp cho các hoạt động thể thao.
Thuận thấy Vy thì liền hồ hởi, lão ta mặc một bộ quần áo dành riêng cho người chuyên đánh golf, vẫy tay liên tục gọi cô.
– Em tối qua ngủ muộn phải không sao nhìn xuống sắc thế, lại buồn chuyện Khánh à. Thôi thôi, xin em cất nỗi buồn ấy lại, anh sẽ dẫn em đến nơi này tuyệt đẹp gặp những người quan trọng cực kỳ.
Vy nghe sếp nói thì đặt 2 tay lên má, không lẽ một đêm nghĩ nhiều mà ảnh hưởng xấu thế sao. Thực ra cô chỉ đang lo hão mà thôi, Thuận thấy cô không cười thì tự nhiên suy diễn vậy. Chứ cô vẫn đẹp rạng ngời, nhất là trong dáng váy này thì càng ngập tràn sức sống.
Nơi đến của 2 người là một resort khác có kèm cả sân golf bên trong. Khách mời quan trọng sếp Thuận nhắc đến cũng đã đợi từ lâu. Có tất cả 4 người đàn ông, dáng vẻ ông nào cũng bệ vệ, mang theo khí chất của người địa vị cao. Họ cũng có 4 cô gái đi cùng, Vy nghĩ chắc đây cũng là người nhà hay thư ký của họ mà thôi. Các cô này cũng rất đẹp nhưng có chút gì đó phô trương hời hợt, cô nào cô nấy cố gắng khoe vòng này vòng nọ, nhưng lại che nắng sợ đen da.
Khác với họ hoàn toàn, Vy sáng láng tự tin cô đi đứng nhẹ nhàng mà tao nhã, áo quần cô chẳng hở hang nhưng vẻ đẹp cứ tự nhiên mà tán xạ.
Các sếp lớn gồm các ngành nghề có quan hệ gần với tập đoàn của cô. Ông Đông là bên xuất nhập khẩu, ông Vinh là người của một công ty tài chính, còn ông Trí và ông Phát cùng một công ty viễn thông cả. Sau màn giới thiệu lại là một màn tâng bốc nhau lên, ở đây thì Vy biết được sếp mình tuy ít tuổi nhưng địa vị thì chẳng thua ai. Chẳng thế mà ông Trí đã vừa nói một câu.
– Anh Thuận vừa về đã kéo theo tập đoàn có bao thay đổi, sắp tới có chuyện gì ngon lành nhớ gọi cả bọn này theo nha.
Họ cũng liếc nhìn Vy mấy lượt nhưng có lẽ có ông Thuận ở đây mà ánh mắt cũng nghiêm túc hơn nhiều. Cũng có mấy cô nàng nhìn về tay Thuận với ánh nhìn dò xét, có đôi khi cả mời gọi ở bên trong.
Thú thật, chỉ có địa vị cao vời, cùng với đống tiền quấn quanh thân khiến các cô mới nhòm đến gã. Chứ lùn lùn, đen đen mắt to bé không đều như hắn có ma nó thèm.
Vy cũng không hề làm sếp mình mất mặt, mỗi khi tay Thuận giới thiệu đến ai cô liền lễ phép chìa tay xin bắt. Cô cũng dành cho họ ánh mắt ngưỡng mộ khiến cho sĩ diện mỗi ông được thỏa mãn hoàn toàn.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình nữ thần hóa điếm |
Tác giả | Lituchi |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 36 |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 01:24 (GMT+7) |