Cô xách theo một chiếc túi nhỏ rồi mở cửa phòng, bất ngờ trong phòng là Sếp Thuận đã ngồi đó từ bao giờ. Vy xem lại giờ trên điện thoại, biết mình không đi muộn thì mới mở lời hỏi lão.
– Ơ sếp, sao hôm nay sếp đến sớm thế ạ, mà em nhìn sếp có vẻ mệt mỏi, tối qua sếp ngủ không ngon ạ.
Thuận ngước nhìn Vy bằng con mắt đỏ ngầu do thiếu ngủ, hắn uể oải nói với em.
– Không phải là đêm qua, mà từ khi ở Phú Quốc về anh đều không ngủ được, đêm nào anh cũng trằn trọc không yên. Anh không biết mình bị sao nữa, cứ giằng xé thế này chắc anh điên mất thôi.
Nhìn lão Sếp mình khổ sở, lại đề cập đến chuyến đi Phú Quốc Vy biết lão nói đến điều gì, cô đóng kỹ lại cửa rồi chủ động mở lời.
– Anh ạ, chuyện ở Phú Quốc xin anh hãy để nó ở lại ngoài đó đi ạ, em cũng sẽ quên đi và không bao giờ nhắc lại hay đòi hỏi gì từ anh. Em đã suy nghĩ thật kỹ, cũng chắc chắn rằng mình chỉ yêu một người. Chuyện với anh lúc đó chỉ là xúc động nhất thời, vì say rượu, vì bị hoàn cảnh tác động mà em không cầm lòng được mà thôi. Xin anh từ sau hãy quên…
– Khoan đã, em hãy để anh nói hết đã.
Vy đang nói thì bị Thuận ngắt lời, lão cũng vội vàng đứng lên khỏi ghế đi về phía cô. Nhìn dáng vẻ xúc động của lão Vy cũng mủi lòng chờ lão nói hết câu.
Thuận đi đến rồi ra dấu cho Vy ngồi đối diện trước bàn uống trà. Lão thở ra một hơi thật dài rồi từ từ nói.
– Chắc Vy nghĩ anh đi nước nọ nước kia, nhiễm thói sinh hoạt Tây Âu thì chuyện tình dục buông thả lắm phải không. Không hề em ạ, bao năm trôi nổi xứ người anh chỉ yêu một người và quan hệ với một (đống) người mà thôi. Anh luôn mơ ước về một người vợ Việt Nam hiền hòa nhã nhặn. Khi gặp em, rồi từng ngày làm việc chung anh đã bị sắc đẹp và tâm hồn của em đánh gục.
Hắn hơi dừng lại một chút để nhìn em, thấy Vy đang chú tâm nghe từng lời thì hắn mới nói tiếp.
– Nếu anh nói chuyện ở bãi đá đêm vừa rồi không phải chỉ là nhất thời xúc động, mà còn là ước nguyện anh mong cầu từ lâu thì em có tin không. Anh nói anh say mê, anh đã yêu em thì em có tin không.
Nhìn dáng vẻ đáng thương với gương mặt u buồn sắp khóc của hắn, Vy lúc này cũng không dám nói mấy lời quyết tuyệt. Cô rối bời, không biết trả lời ra sao cũng chỉ đành tiếp tục ngồi nghe.
– Em biết rằng với cương vị của mình anh có thể lợi dụng để có được thân xác của nhiều người trong công ty. Nhưng anh đã dành thật nhiều tôn trọng cho em, anh chỉ muốn che chở để cho em thoải mái và có thiện cảm với mình. Cái anh muốn không chỉ là thể xác mà là trái tim, tình cảm của em. Em hãy cho anh một cơ hội nhé, đừng làm ngơ, xa cách anh như vậy.
Vy nghe hết lời hắn nói thì lại càng khó xử, cô biết nói gì bây giờ, chiếc áo vest và đồng hồ thông minh bên trong chiếc túi nhỏ cô đã định đưa thì giờ lại hơi lưỡng lự.
– Anh cũng biết em có người yêu rồi mà, em và anh ấy rất yêu nhau, chúng em rồi sẽ tính đến tương lai. Anh ấy không làm gì có lỗi với em, mà còn chăm sóc em rất tốt, em không thể làm gì có lỗi với anh ấy được.
– Nhưng cậu ta bỏ rơi em, để em cô đơn ủ dột, còn anh luôn sẵn sàng bảo vệ và nâng đỡ em lên.
Đúng vậy, những ngày Khánh bận rộn đều là Thuận đã an ủi và làm em vui, khi em bị bắt nạt cũng là hắn đứng ra bênh vực. Ngoài lần say rượu không tự chủ hắn vô tình mạo phạm (đó là cô nghĩ thế) thì hắn luôn dành đủ cho cô tôn trọng và dịu dàng. Nhưng nếu bảo cô coi hắn là bạn trai thì không thể, hắn xấu, già và hơn nữa cô đã dành hết tình yêu cho Khánh, và đang hạnh phúc vì điều này.
– Em biết anh Thuận rất tốt, em tin sẽ có người còn xinh đẹp tài giỏi hơn em đến với anh. Em mong anh hãy quên chuyện đêm đó đi để anh em mình còn dễ dàng đối diện trong công việc. Còn nếu anh thấy khó chịu khi nhìn thấy em thì có thể chuyển em sang bộ phận khác ạ.
Vy đã đưa ra quyết định của mình, nếu lúc này lão còn miễn cưỡng rất dễ dẫn đến nàng phản cảm thì càng không có cơ hội. Thuận vì vậy lùi lại một bước, hắn ta trưng ra bộ mặt buồn rầu rồi lại khẩn khoản nói với em.
– Vy đừng nghĩ thế, tình cảm là một chuyện, công việc lại là chuyện khác, em đang làm tốt công việc của mình, anh cũng rất cần em trong cương vị đó. Em cứ làm việc bình thường, anh sẽ không bao giờ gây khó dễ hay ép buộc gì em. Anh chỉ cần em không xa lánh, có việc gì khó khăn thì cho anh chia sẻ cùng, như thế là anh vui rồi.
– Vâng ạ, em nói rồi chuyện cũ em sẽ không nhắc đến nữa, trước đây thế nào thì về sau vẫn thế. Em sẽ cố gắng hoàn thành tốt công việc của mình và luôn mong được anh chỉ bảo.
– Khà khà, thế nhé, anh em mình vẫn như cũ nhé, thân thiết và hợp tác ăn ý phải không em.
– Dạ vâng ạ.
Thuận cười tươi rói cũng làm Vy thấy nhẹ nhàng. Bỗng hắn liếc sang bên cạnh Vy, giờ mới để ý thấy cái túi nhỏ em xách theo, hắn liền hỏi.
– Em xách cái gì theo đây, mà đồng hồ anh tặng đâu rồi, sao không đeo.
Vy đặt túi lên bàn lấy áo của hắn rồi đưa ra.
– Dạ, em mang áo khoác trả lại anh, em giặt sạch sẽ rồi anh yên tâm a.
– Là cái áo anh khoác cho em khi em nằm trên cát đấy à, lúc đấy em không mặc gì, anh chỉ lo em bị cảm lạnh. Mà nếu muốn em giữ lại cũng được mà, sao phải trả lại mất công.
Đã nói vậy rồi lão còn nhắc lại chuyện làm gì không biết, Vy nhớ lại hoàn cảnh đấy là má lại đỏ hồng, tay chân thì lóng ngóng. Thuận nhìn thấy chỉ kín đáo cười một mình, hắn tiếp tục hỏi.
– Còn hộp gì nữa kia.
– Là chiếc đồng hồ hôm trước anh cho em đấy ạ. Nó quá quý giá, em không làm gì có công nên không dám nhận quà như thế đâu ạ. Với lại từ hồi làm trợ lý cho anh tới giờ em nhận được nhiều lắm rồi.
– Vớ vẩn, vừa đã giải quyết khúc mắc xong rồi, cũng nói rõ ràng anh em mình từ nay vẫn như cũ, quà anh cho sao trả lại như thế được.
Vừa nói hắn vừa lấy chiếc đồng hồ ra rồi đeo vào tay em. Thấy hắn lại cầm tay mình Vy đã định rụt lại, nhưng nhìn bộ dáng chân thành và mấy lời hắn nói khá hợp lý nên cô để yên cho hắn đeo. Thuận cố tình làm chậm để cảm nhận sự mềm mại nõn nà từ bàn tay búp măng nhỏ bé. Đeo xong hắn còn vỗ nhẹ lên mu bàn tay em mà nói.
– Nhớ đấy, có chuyện gì cứ mạnh dạn nói với anh, anh luôn sẵn sàng chia sẻ và giúp đỡ cho em. Và anh cũng phải khuyên em là phải kiên quyết hơn với Khánh, cậu ấy đang bỏ công sức không đúng chỗ. Như thế vừa không có thời gian bên em mà công danh sự nghiệp chẳng đâu vào đâu hết cả. Nếu chịu khó cống hiến cho công ty, anh sẽ nâng đỡ.
Vy gật đầu cảm ơn lão ta rồi về lại bàn làm việc, em cứ nghĩ mọi việc đã xong xuôi nhưng đâu biết rằng vẫn trong lòng bàn tay gã.
Hôm nay nếu Vy không chủ động mở lời thì Thuận cũng sẽ tìm em nói chuyện. Bộ dáng tiều tụy ban sáng đúng là do uống rượu thức đêm, nhưng không phải nghĩ về em mà do đêm qua hắn tiệc tùng thác loạn.
Dự án tập đoàn cho hắn chịu trách nhiệm chỉ vừa triển khai đã lập tức báo tin mừng. Để mừng công cho hắn, một bữa tiệc xịn sò đã được tổ chức đêm qua. Trong bữa tiệc có cả diễn viên, người mẫu làm khách mời. Hắn đã uống rất nhiều rồi ra về cùng một chân dài trong số đó.
Đêm xuống hắn và cô lang thang đến vài nơi sang trọng nổi tiếng trong thành phố. Cô ta khá đẹp, đi đâu cũng được nhiều ánh mắt ngước nhìn. Thế mà hắn lại không thích vì cô ta quá nông cạn và giả tạo.
Cô ta uốn éo khêu gợi rồi đôi khi làm mấy cử chỉ chăm sóc như thể đã say đắm gã lâu lắm rồi. Nhưng nhìn cái cách cô ta suýt xoa cái đồng hồ Richard mille thì hắn biết ả chỉ yêu tiền và si mê vật chất.
Chẳng thế mà quá nửa đêm, khi xe ô tô của hắn dừng ở khách sạn 5 sao rồi dắt tay cô ta bước vào, cô ta cũng chỉ ỡm ờ chờ hắn giơ 3 ngón tay.
– Em thích anh dữ lắm mới theo anh vô đây chứ không phải vì mấy ngàn đô anh của anh đâu à.
Rồi khi vào phòng và phơi bày cơ thể hắn kịp nhận ra rằng ả không đẹp bằng một nửa của Vy. Mùi hương của cô ta dù ngào ngạt nhưng chẳng có chút nào tự nhiên và hắn đã từng nhiều lần bắt gặp.
Vú cô ta to tròn, trĩu nặng nhưng không trơn mềm mà có chút căng phồng quá đáng. Hai núm vú có vẻ không tự nhiên khi chúng hồng rực một cách lạ thường. Dù vậy nhưng cô ta vẫn có được một khuôn mặt ưa nhìn, đôi chân thẳng dài, và làn da sáng láng.
Cô ả tỏ rõ sự sành điệu của mình khi chủ động chiều chuộng gã, ả trố tròn con mắt rồi khen ngợi không ngừng con cu lực lưỡng. Cô ta chuyên cần bú mút, vần vò đủ kiểu trong khi gã nằm im hưởng thụ.
Đến đoạn nhét cái khúc thịt tù dù ấy vào hai mép nâu sậm, cô nàng còn làm ra vẻ khó khăn. Đến khi đầu khấc được bôi trơn lão chỉ khẽ rướn người cả con cu đã chui vào toàn bộ.
– Ôi anh to quá à… ứ ứ ứ… muốn rách bướm người ta mất thôi… ứ ứ ứ… thốn quá… ứ ứ ứ…
Ả ta cứ như vậy mà ngồi dập điên cuồng trên bụng gã, con bướm với lông lá được cắt tỉa gọn gàng bắt đầu nhịp nhàng lên xuống. Tiếng nhóp nhép vang lên và cô ta bắt đầu rên rỉ cực kỳ dâm đãng.
– ÔI… CU ANH TUYỆT QUÁ NÈ ANH ƠI… AAA… Ư Ư Ư… Ư Ư… CHƠI EM ĐI… CHƠI CHO NÁT BƯỚM EM ĐI… UIIII… SÂU NỮA… MẠNH NỮA ĐI ANH…
– PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP… HỰ… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… PẠP PẠP PẠP PẠP PẠP… HỪ HỪ… PẠP PẠP PẠP.
Cả đêm lăn lộn đủ mọi tư thế, xuất tinh đến hai lần nhưng Thuận vẫn còn cảm thấy không vừa lòng. Hắn luôn nhớ về Vy nhớ sự ngây thơ rụt rè, thèm sự khít khao ấm nóng. Thế là sáng sớm hắn đã đến văn phòng ngồi nghĩ kế.
Hắn biết cô sẽ không đồng ý đến với hắn lúc này nhưng không ngờ thái độ lại dứt khoát như vậy. Như thế lại càng chứng tỏ cô không vụ lợi và vẫn là người chung thủy. Hắn lại càng quyết tâm để có được em hơn.
Hắn lập tức dở chiêu khổ nhục kế, tỏ ra đau khổ dằn vặt và chỉ cần em không xa lánh và trở lại như xưa. Nếu em vẫn còn cứng rắn hắn thậm chí đã chuẩn bị sẵn sàng nước mắt để khóc trước mặt em. Thực tế cho thấy, với đàn bà như Vy thì khổ nhục kế là cực kỳ chính xác, cuối buổi nói chuyện mọi việc lại bình thường và hắn lại cầm được tay em. Rồi hắn sẽ lại có được em, chắc chắn và không quá lâu đâu mà.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình nữ thần hóa điếm |
Tác giả | Lituchi |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 36 |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 01:24 (GMT+7) |