Suốt đoạn đường dài hai người chẳng nói chuyện gì với nhau hết cả. Mới lần đầu tiên cãi nhau mà đã căng đến mức này cả Vy và Khánh đều cực kỳ khó chịu.
Khánh thì không thể giải thích được cho Vy hiểu công việc của mình khi vẫn đang chờ kết quả. Còn Vy thì nghĩ mình khuyên anh lời đúng mà anh cố chấp không chịu nghe, anh không chịu hiểu rằng cô rất yêu nên mới lo lắng cho anh. Cô muốn nhìn thấy tương lai ổn định để kiên trì bước tới cùng anh. Em cũng bực mình vì bao nhiêu ngày khổ cực chăm sóc mà anh vẫn không thấy được tấm chân tình của mình.
Cả hai người cứ ôm một đống bức xúc trong lòng mà không nhận ra đây chỉ là mâu thuẫn với nhau về góc nhìn mà thôi. Khánh và team của mình đã theo dự án từ rất lâu, dự án có tương lai nhưng rất cần sự đầu tư về thời gian và chất xám. Vy thì không hiểu điều đó, cô nhận xét tình hình qua sự truyền thụ của Sếp Thuận mình, cô tin rằng hắn đúng mà bỏ qua góc nhìn của anh.
Hai người chia tay trong không vui, thậm chí một chút âu yếm hay lưu luyến trước khi chia tay cũng không có. Hôm sau Vy vẫn đi làm mà lòng vẫn còn hậm hực, em ngồi một chỗ không nói không rằng đến khi sếp Thuận phải đến thật gần bắt chuyện.
– Em sao thế, lo nghĩ về sức khỏe của Khánh à, có muốn anh nhờ bác sĩ đầu ngành cho không.
– Không cần đâu anh ạ, người ta thèm gì em quan tâm đâu chứ, tự người ta nghĩ rồi làm chứ cần gì người khác khuyên bảo đâu.
Rồi Vy như tìm được nơi dốc bầu tâm sự mà tuôn ra một mạch. Cô cũng kể cho hắn ta nghe những uất ức tủi thân của mình mà không chia sẻ với Khánh được. Thuận vừa nghe vừa mừng thầm trong bụng. Hai người này mâu thuẫn càng sâu thì hắn lại càng có nhiều cơ hội.
– Em làm thế đúng rồi, phải kiên quyết để cậu ấy thấy ra con đường dúng đắn. Mai này nếu 2 người buộc cùng một chỗ thì tương lai của cậu ấy cũng là của em. Em biết bảo vệ cho tương lai mình như vậy là rất tốt. Anh nghĩ em nên cứng rắn một lần, để cho cậu ấy thấy sai rồi chủ động làm lành trước thì mới tha lỗi, chứ dễ dàng tha thứ cậu ấy sẽ không hiểu ra đâu.
Vì nghe lời của Thuận mà Vy cứ như vậy đóng băng liên lạc với anh. Tuy nhớ Vy và muốn làm hòa nhưng Khánh vẫn không thể chấp nhận từ bỏ dự án ngoài như vậy được. Lợi dụng mấy ngày nghỉ ốm anh thu xếp hoàn thành nốt mấy khâu cuối cùng và chuẩn bị ra nước ngoài xin bằng sáng chế và chào hàng với các đối tác.
Nếu Vy chịu nghe Khánh giải thích kỹ hơn có lẽ giờ cô đã biết bạn trai mình cũng là người cực kỳ tài giỏi rồi. Đằng này cô làm như lời Thuận nói hễ anh gọi điện muốn giải thích cô chỉ lạnh lùng hỏi là. “Anh chịu bỏ việc làm ngoài hay không”, nếu anh trả lời là “chưa được” hay “không thể” là cô lập tức cúp máy chẳng thèm nghe thêm gì.
Cả tuần chiến tranh lạnh như thế đến nỗi Khánh đón về Vy cũng ngồi lì trên xe rồi tự đi về cho anh lẽo đẽo theo sau. Khánh cũng đâu thể đi theo em mà năn nỉ như thế mãi, anh còn lo chạy vạy khắp nơi để dự án hoàn thành đúng tiến độ.
Tuần tiếp theo Khánh liên lạc ít dần, thay vì tìm hiểu xem anh đang bận rộn hay gặp phải khó khăn gì không thì Vy lại tự mình suy diễn. Cô đem những ý nghĩ áp đặt của mình tâm sự cùng Thuận thì được anh ta cho ý kiến kiểu một chiều. Cứ như thế cô càng không thông cảm được với người yêu mà xa lánh dần.
Như buổi tối hôm nay cô không trở về nhà ôm điện thoại nhắn tin, nói chuyện với anh như mọi lần mà lại cùng Thuận đi mua sắm ở một của hàng cực kỳ sang trọng.
– Ôi, em tưởng anh bảo có công chuyện cần đến em, chứ sao lại dắt em đến cửa hàng đồ nữ cao cấp thế này. À, hay anh muốn mua đồ tặng chị gái nào mới quen, muốn em tư vấn phải không.
– Là công chuyện thật, trong vòng nửa tháng tới 1 tháng nữa là có tiệc lớn mừng ký kết hợp đồng với đối tác Châu Âu. Anh muốn em hôm đó tham dự và phải thật lộng lẫy, tiếng Anh của em rất tốt, giờ đã đến lúc em tập làm quen ngoại giao ở đẳng cấp cao hơn rồi.
Vy lúc này mới hiểu ông ta đang chuẩn bị cho mình bước vào một thế giới mới, cô nhìn giá mấy bộ váy mà lè lưỡi lắc đầu.
– Thôi anh, váy ở đây đắt quá, mà em vẫn còn bộ váy dạ hội cái hồi mà ăn mừng anh nhậm chức ấy, bộ đấy ổn mà.
– Bộ đấy cũng được nhưng vẫn cần thêm 1, 2 bộ nữa, sẽ có tiệc ký kết rồi tiệc gặp gỡ, về công ty thì tiệc mừng công, không thiếu dịp để mặc đâu.
Một lúc sau họ đã chọn được 2 bộ ưng ý, Vy thử vào thì rất hợp cũng khiến Thuận đứng tim mấy lần. Cô thì nhìn thấy giá tiền niêm yết mà choáng váng, đây là Thuận trả tiền chứ để cô trả là bay vèo 2 tháng lương. Nhưng Vy lại không để ý kỹ, cuối căn phòng còn một bộ váy đặt ở nơi ánh đèn sáng nhất, bộ váy đó giống hệt chiếc mà Khánh tặng cô. Giá của nó cũng bằng cả 2 chiếc Thuận mua cộng lại.
Lại nhắc đến Khánh, trong khi Vy đang mua sắm tưng bưng thì anh đang gặp một vài người quan trọng ở một nhà hàng hạng sang.
Cuộc nói chuyện khiến Khánh cực kỳ hài lòng và mỉm cười liên tục. Cuối cùng sau bao ngày vất vả Khánh và các bạn trong team của mình đã được hưởng trái ngọt thành công. “Phần mềm quản lý và bảo mật giao dịch tài chính” bọn anh vừa viết ra đã được nhiều tập đoàn tài chính lớn săn đón. Người khách hôm nay anh gặp cũng là đại diện một đối tác nước ngoài trong số đó.
– Ông Khánh, tôi rất ấn tượng với phần mềm bảo mật của các ông, nếu được chúng ta sẽ hợp tác lâu dài. Với giá cả hợp lý chúng tôi còn có thể giao toàn bộ hạng mục này cho các ông, áp dụng trên tất cả các giao dịch tài chính của tập đoàn chúng tôi.
Người đang đứng bắt tay với Khánh là một Việt Kiều Singapore làm cho một tập đoàn khá lớn. Bằng cái giọng lơ lớ, anh ta đang cố chào mời Khánh và các bạn cộng tác với tập đoàn của anh ta. Điều này rất đúng ý của Khánh nhưng anh chưa vội đồng ý ngay mà vẫn lấy lý do để họ chờ.
– Rất cảm ơn ông Thomas đã dành sự ưu ái cho sản phẩm của chúng tôi. Tập đoàn tài chính của ông luôn là mối quan tâm hàng đầu trong việc hợp tác của chúng tôi. Nhưng tạm thời phần mềm vẫn còn chờ hoàn thiện và chưa đăng ký sở hữu trí tuệ. Khi nào mọi việc hoàn tất chúng tôi sẽ liên hệ các ngài đầu tiên.
Cứ như vậy hai bên tiếp tục cười nói cực kỳ ăn ý, đến khi ra về ông ta còn ôm Khánh một cách cực kỳ nồng nhiệt để tỏ rõ thiện chí của mình. Tiễn ông ta rồi Khánh như mở cờ trong bụng, anh nhẩm tính xem tiếp theo sẽ làm gì. Đi đăng ký sở hữu trí tuệ ở Việt Nam và cả nước ngoài này, hoàn thành và kiểm tra vận hành thật tốt các hạng mục này… vv…
Nhưng trước tiên phải họp mặt các chiến hữu và báo tin mừng cho em yêu cái đã “Tút tút”… điện thoại ngân chuông mà không có ai nhấc máy, đến cuộc thứ 2 thì có nhấc máy nhưng không ai trả lời, chỉ có âm thanh đầu bên kia vô ý vọng vào đứt quãng.
– Em cởi áo dài ra… đấy đẹp quá, sáng bừng lên luôn… cái này mềm thật đấy, sờ thích cả tay… vòng nào ra vòng đấy, chậc chậc không thua gì hoa hậu…
– Hứ… anh chỉ dẻo miệng… cởi cái này ra thì đẹp hơn à… đẹp thật không ạ, đừng lừa em nhá… cái này mềm, hihi, còn cái này thì cứng, không lựa khéo, chọc vào là đau điếng luôn á…
Chỉ nghe đến đấy Khánh đã ong hết cả đầu, dù không muốn nghĩ lung tung thì những hình ảnh kinh khủng anh tự tưởng tượng ra cứ lởn vởn trong đầu. Anh tức tốc ra lấy xe, định bụng sẽ chờ cô để làm rõ chuyện này.
Trong nhà hàng này không chỉ có mình Khánh đang buồn bực, mà còn thêm một người đàn ông nữa. Anh ta cũng vừa tiếp khách ở đây, nhưng không như Khánh được người ta nể trọng, bắt tay ngang hàng. Anh ta luôn phải cúi thấp đầu lời nói thì tâng bốc, nịnh nọt. Anh ta là Khanh, người yêu của Ngọc Mai, hôm nay anh ta đến đây để mời người ta ăn cơm, nhờ người ta hướng dẫn xin học bổng để học tiến sĩ ở nước ngoài.
Đúng vậy Khanh vừa gặp một người có thể giúp mình thực hiện đúng và đủ các bước xin học bổng tiến sĩ bên Úc. Khanh mới có cơ hội này nên vội vàng nắm bắt ngay, lời hứa dắt Ngọc Mai về ra mắt trong năm nay anh đã quên béng. Cũng vì đây luôn là mơ ước của anh ta, anh ta muốn học cao, vào làm ở Viện Kinh tế Việt Nam để có tiếng nói với mọi người cùng vật chất dư giả.
Chứ anh ta ngán cái cảnh này lắm rồi, mời người ta một bữa ăn xong là mặt nhăn mày nhó, rồi cả tháng ăn mì. Dù là thạc sĩ, giảng viên đại học nhưng vẫn chưa đủ anh ta hài lòng.
Nhìn trong ví chỉ còn lèo tèo vài đồng anh ta lại hồi ức lại chuỗi ngày đói khổ. Ngày đấy dù có người yêu xinh như hoa hậu mà tiền thuê khách sạn đàng hoàng để bóc trinh nàng anh ta cũng không có. Bao lần gần lột trần thân hình vệ nữ ấy ra tại căn phòng trọ tối tăm nhìn thấy vú tròn bướm xinh hắn cũng động lòng. Nhưng vì sĩ diện hắn lại đắp chăn cho nàng rồi ngoảnh đầu bỏ đi. Nếu cái lần ấy nàng không quyết tâm thì chẳng biết đến bao giờ.
Chính là cái đêm Ngọc Mai xuống tận nơi Khanh công tác để tìm gặp(ch6, ch7). Nàng nấu cơm cho anh ăn, cùng anh ta đi dạo biển. Rồi họ cũng hôn nhau thắm thiết, bàn tay anh ta được thả tự do khám phá hết vú rồi mông đến bướm. Chỗ nào hắn cũng lần mò bóp nhéo, nhưng đến khi nàng thèm thuồng đến oằn người và nước nhờn ra ướt sũng thì hắn lại thu tay.
Người khó chịu nhất là nàng, muốn hắn chơi lắm rồi nhưng hắn luôn lấy lý do muốn cho nàng giây phút đáng nhớ ở nơi đàng hoàng rồi từ chối. Thế nhưng khi nước nhờn đang ướt đẫm và con bướm đang kêu réo thèm thuồng, nàng đã làm một việc cực kỳ táo bạo.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Hành trình nữ thần hóa điếm |
Tác giả | Lituchi |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Đụ cave, Truyện bóp vú, Truyện sex phá trinh |
Tình trạng | Update Phần 36 |
Ngày cập nhật | 27/03/2025 01:24 (GMT+7) |