Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv69.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Lão ăn mày » Phần 86

Lão ăn mày - Tác giả Fafamini


Update Phần 88

Phần 86

7h sáng hôm sau, Ninh mở mắt dậy thấy vợ đang thay quần áo đi học.

– Em dậy sớm vậy, anh tưởng hôm nay 9h em mới có tiết? – Ninh mỉm cười nhìn cô vợ xinh đẹp của mình trong chiếc quần đùi bò ngắn, nàng mặc chiếc quần này càng khiến đôi chân dài của mình dài vô tận, cặp đùi cẳng chân thẳng tưng trắng mịn như da em bé.

Phía trên Như chỉ mặc một chiếc áo phông hàng hiệu có cổ hình chữ V, vì là loại áo bó nên nó làm bộ ngực to của nàng nhô ra khá nhiều mặc dù áo lót Như mặc chỉ là loại mỏng, rất mỏng. Cùng với vòng eo con kiến trông ngực nàng lại càng to.

– Em nhìn nhầm thời khóa biểu anh ạ, thôi em đi đây!!! – Thấy Ninh dậy trông Như có vẻ vội vàng hơn, nàng nhanh chóng lấy túi và đi xuống nhà. Thấy vợ mình cứ khẩn trương như vậy Ninh liền bật dậy đánh răng rửa mặt và đi xuống nhà xem cô ấy đi xe hay lại bắt xe ôm như đợt trước.

Ninh đi xuống nhà đã không thấy Như đâu, đúng là chân dài chạy nhanh thế, Ninh liền lướt qua ông Lưu đang ngồi ở phòng khách, anh chạy ra ngoài cổng và ngó ra ngoài… Y như rằng, cô ấy đang đứng cạnh lão Lú xe ôm, ông ta đang đưa cho Như chiếc mũ bảo hiểm. Ninh cảm thấy râm ran nhoi nhói trong lòng vì cơn ghen nhỏ này.

Hóa ra vợ anh vội vội vàng vàng như vậy vì sợ mình nhìn thấy cô ấy đi với lão ta sao, hay vì sợ lão ta chờ lâu? Mặc dù biết Như luôn là người không muốn làm mất lòng người khác nhưng Ninh vẫn thấy ghen tức đâu đó một chút.

Ninh đứng núp trong cổng nhìn vợ dạng đôi chân dài và trèo lên chiếc xe wave cũ kỹ của lão Lú mà trong lòng cảm thấy hơi khó chịu. Bỗng anh cau mày lại nghĩ có khi nào tác giả của vết tinh trùng đó là lão xe ôm đó không…

Không thể nào… chắc chắn không vì vợ anh sẽ không bao giờ là người như vậy, gu của cô ấy cũng cao lắm chứ, còn chưa kể nếu có bậy bạ gì thì tại sao phải vứt quần lót vào trong tủ? Không… chắc chắn không phải… Mọi giả thiết đều không có cơ sở căn cứ nên Ninh cũng không muốn suy nghĩ nhiều, vì trước đó Như cũng giải thích lý do tại sao hay đi với lão ta rồi.

Sáng sớm anh không muốn có những suy nghĩ tiêu cực. Ninh thở dài và đi vào nhà thay đồ đi làm. Đi qua phòng anh Phi thấy cửa mở Ninh liền ngó đầu vào thấy Phi và Uyên đang ngồi đối diện nhau như thể đang có chuyện gì đó.

– Có chuyện gì vậy Ninh? – Phi quay ra nhìn Ninh hỏi.
– Không! Thấy phòng anh mở cửa, em tưởng anh đi làm rồi! Anh có đi luôn với em không? – Ninh cười nhạt vì thấy Uyên quay ra nhìn mình, ánh mắt của bà chị dâu lúc nào cũng lạnh như vậy, đôi lúc làm người ta phát ngại cả ra.
– Không! Chú đi trước đi, anh có chút việc lên công ty sau… Đóng cửa hộ anh! – Phi hất tay ra hiệu cho Ninh té đi.
– Tuân lệnh hê hê… – Ninh dơ tay chào và đóng lại cửa.
– Sao thế? Em có chuyện gì muốn nói với anh? – Phi nhìn Uyên với ánh mắt trìu mến.
– Em… em muốn hỏi anh một chuyện… – Uyên ấp úng.
– Chuyện gì em cứ nói đi, sao trông em lạ thế? – Phi vuốt mái tóc mượt của Uyên và dừng lại ở chiếc má phính của nàng.
– Hmmm… Sắp tới… bố có đi du lịch ở Phú Quốc cùng mấy bác về hưu trong ngành, bố muốn rủ em đi cùng… – Uyên ấp úng và nhìn Phi. Nàng biết tính chồng sẽ không cho phép nhưng vẫn muốn thử vì nàng đã suy nghĩ rất kỹ… Nàng muốn đi cùng bố để ông ấy đỡ tủi thân, cho ông ấy mát lòng mát dạ với bạn bè. Vì tuổi già rồi đâu còn mạnh mẽ như thời trẻ. Chỉ cần nghĩ đến cảnh ông ấy bị trêu vì đi một mình mà nàng lại thấy thương bố.
– Khi nào bố đi vậy? – Phi mặt lạnh như tiền cầm một số hợp đồng lên đọc.
– Em cũng không rõ, chỉ là muốn hỏi qua anh trước…
– Vậy bố đi mấy ngày?
– Em cũng chưa biết mà, chắc khoảng 3 đến 4 ngày gì đó… – Uyên thấy Phi hỏi kỹ như vậy có lẽ anh ấy sẽ đồng ý.
– Vậy còn công việc của em?
– Em xin nghỉ phép được mà anh… Bố nói đây là chuyến đi kỷ niệm ngày gia đình, nên đơn vị muốn mỗi người ít nhất phải có một bạn đồng hành đi cùng… Anh biết đấy, mẹ mất rồi, hai đứa kia thì bận học… – Uyên giải thích cho Phi với hy vọng anh ấy sẽ đồng ý cho nàng đi cùng bố.
– Hừm… Bố đi cùng cơ quan đơn vị thì anh nghĩ em không cần thiết phải đi cùng đâu, vì các cô các chú trong quân đội anh biết rõ, họ ăn chơi nhảy múa em sẽ không bắt kịp họ được… – Khi Uyên nhắc lại người mẹ quá cố của cô ấy cũng khiến Phi suy nghĩ nhưng anh vẫn không muốn cho nàng đi cùng mấy ông già trong quân đội.
– Em biết… em chỉ cần đi cùng bố, cũng là đi chơi thôi mà anh chứ em có uống rượu uống chè gì đâu mà bắt kịp hay không, chủ yếu em đi cùng để bố đỡ tủi thân… ngày gia đình mà anh Phi…
– Bố là quân nhân cứng rắn như vậy sao tủi thân được em? Em cứ lo quá! – Phi vẫn lạnh lùng cất dần các tập hồ sơ và hợp đồng vào túi.
– Em lo quá? Anh đúng là… chẳng hiểu gì cả! – Uyên bắt đầu cau mày lại vì đúng Phi không thể hiểu được nỗi lòng của con gái dành cho bố. Nàng cảm thấy khó chịu vì đã giải thích đến mức phải lôi mẹ ra rồi mà anh ấy vẫn không đồng ý.
– Sao lại không hiểu? Em đi cũng cản đường bố đấy, để bố còn giao lưu với các cô chứ! Phải không? – Phi cười khi thấy vợ mình bắt đầu khó chịu, thực ra anh lấy đủ lý do không cho Uyên đi cũng chỉ vì bản tính hay ghen của anh, anh không muốn vợ đi cùng ai khác giới kể cả là bố đẻ của cô ấy. Nhưng anh lại không dám nói ra điều đó.
– Bố đã hỏi em rất nhiều, em cũng từ chối mấy lần rồi… Nếu cản mũi tại sao bố em lại rủ nhiều như vậy chứ… – Uyên cau mày lại tức tối vì nàng biết kiểu gì anh Phi cũng không đồng ý. Mặc dù đã biết trước nhưng vẫn khiến Uyên thất vọng.
– Với lại… Sau này chúng ta có thể mời bố đi cùng gia đình, đi đâu cũng được… Chỉ cần anh xong dự án ở Châu Phi, em muốn đưa gia đình đi đâu cũng được! Anh hứa! – Phi nắm vào vai Uyên.
– Nói tóm lại anh không đồng ý cho em đi với bố vì… – Uyên hất tay Phi ra khỏi vai mình. Nàng định nói ra nhưng lại không dám vì sợ Phi nổi giận, mặc dù nàng cũng là cô gái đanh đá nhưng nàng rất tôn trọng chồng, hiểu tính gia trưởng của anh ấy nên Uyên chẳng bao giờ muốn đôi co phải trái, nhưng những điều đó vô tình làm Uyên thấy khó chịu… Lần nào cũng vậy… Cảm giác như mọi quyết định đều phải thông qua anh ấy mà nàng không được tự quyết.
– Không phải anh không muốn cho đi… – Phi vẫn cố gắng giải thích nhưng lý do thực sự Uyên cũng biết thừa do anh hay ghen rồi. Thực sự kiểu ghen đó hơi bệnh hoạn nhưng đó là chồng mình nên Uyên mới giữ thể diện cho anh ấy.
– Thôi! Anh không phải nói nữa! Em hiểu! Em đi làm đây! – Uyên cau mày lại và đứng dậy thay quần áo. Phi đứng chống nạnh giữa phòng và chép miệng lắc đầu. Biết tính ương bướng của Uyên nên anh cũng không dám nói gì nhiều kẻo cô ấy mà tức lên là hỏng.

Thực ra Phi cũng hơi chạnh lòng và buồn bã khi thấy Uyên không vui, nhưng thực sự anh không thể để cô ấy đi cùng bố được… Vì với quan điểm của anh con gái lớn đi cùng bố mấy ngày mấy đêm cũng không hay, giả dụ mẹ nàng còn sống và đi cùng lại là một chuyện khác… Phi lắc đầu thở dài chán nản nhìn Uyên đi ra khỏi phòng… Chuyến này chắc cô ấy sẽ tức lâu đây.

Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensextv69.com/lao-an-may/

Sáng sớm hôm sau Ninh ăn mặc bảnh bao và lái một chiếc siêu xe ra khỏi nhà. Mười phút sau anh dừng đèn đỏ tại một ngã sáu bỗng nhìn thấy cơ sở massage mới nổi gần đây. Hôm qua được Như bóp cổ vai gáy nhưng không thấy đỡ… dám chắc cổ Ninh đang có vấn đề, tiện đây muốn thử trải nghiệm dịch vụ mới nổi nên anh vòng xe tới đó.

Trước Ninh và Phi hay massage lành mạnh ở một quán cạnh công ty, nhưng hôm nay anh muốn thử quán massage mà mọi người khen ngợi tấm tắc này như thế nào. Vì đây là cơ sở massage người mù, nghe nói họ bóp còn sướng hơn mấy quán massage chuyên nghiệp vì đội ngũ này luôn có bài riêng không giống ai.

Phóng chiếc siêu xe đến cửa quán, Ninh bước xuống xe hào nhoáng đúng với khí chất của công tử nhà giàu khiến ai cũng ngước nhìn. Ninh khá bất ngờ vì đây là một cơ sở massage bốn tầng chứ không bé như anh nghĩ.

– Nào để xem dịch vụ chỗ này ra sao mà quảng cáo có thể chữa được cả bệnh đây! – Ninh mỉm cười và bước vào trong quán.
– Chào cháu! Ui dời ơi sao lại có người đẹp như diễn viên thế này? – Một bác gái có tuổi ăn mặc lịch sự chạy ra đón Ninh.
– Vâng! Cháu chào bác! – Ninh mỉm cười và ngó nghiêng xung quanh phòng chờ. Ở đây nội thất có vẻ khá cũ kỹ, trên tường có tấm bảng rất to có ghi: Hiệp hội người mù thành phố. Ninh lướt qua một vòng thấy những người ở đây chủ yếu là người già, các cô chú ở đây đều ăn mặc rất lịch sự tuy nhiên không phải đồng phục.

Nghĩ lại lúc bước vào căn nhà bốn tầng này trông cũng khá cũ rồi, có lẽ hiệp hội người mù đã thuê căn nhà này để làm cơ sở massage kiếm tiền. Trông thì cũ nhưng khá ấm cúng, đem lại cho Ninh một sự thoải mái nhất định, tuy không có cơ sở vật chất khang trang, không có các em mười tám đôi mươi làm tiếp tân phục vụ nhưng lượng khách đến đây có vẻ khá đều, chứng tỏ tay nghề của họ cũng không phải hư danh.

– Cháu ngồi đi cháu! Cháu bị đau cổ đúng không? – Bà cô nhìn Ninh một cái liền đi thẳng vào vấn đề.
– Ơ! Sao cô biết ạ? – Ninh ngồi xuống ghế và ngạc nhiên vì mình đã nói gì đâu.
– Nhìn cháu cứ lắc lắc cái cổ là cô biết ha ha… – Bà cô cười và rót nước cho Ninh.
– Cô tinh ý thật đấy, cổ cháu gần đây hay bị đau nhức hơi khó chịu cô ạ… – Ninh bám tay lên cổ lắc vài cái.
– Ui dào! Cô làm bao năm rồi chỉ cần nhìn qua là cô biết! Vậy cháu đang làm công việc gì?
– Dạ… cháu… làm nhân viên văn phòng thôi cô ạ! – Ninh ấp úng một lúc rồi quyết định giữ kín thân phận của mình.
– Khiếp nhân viên văn phòng mà đi cái xe đẹp thế! – Bà cô cười tít cả mắt vì vẻ đẹp trai hào nhoáng của Ninh.
– À xe bố cháu mua cho mà cô! – Ninh nhìn ra ngoài và cười, anh lại liếc qua một vòng thấy mấy ông chống gậy kia chắc là người massage vì ngoài khách hàng thì có lẽ ở đây bà cô này là người duy nhất nhìn rõ mặc dù một bên mắt của bà cô có hơi đục.
– Ừ được rồi! Mọi khách hàng đến với cơ sở này đều vì những mục đích riêng, nhìn cháu là cô biết ngồi làm việc sai tư thế, hoặc quá lắm nằm ngủ sai tư thế! – Bà cô mỉm cười và lấy cho Ninh một số catalog. Ninh cầm catalog và nghĩ mọi người đến đây chẳng phải massage sao mà mục đích riêng gì chứ.
– À! Cháu nhớ ra rồi, cách đây vài ngày cháu có nằm ngủ ở công ty nằm cái gối kê cao cổ quá… Có lẽ đấy là lý do cháu bị đau thế này. – Ninh lại lắc đầu qua lại.
– Đấy! Cô đoán có sai đâu! À đây nhân tiện… Cháu chờ cô một lát… – Bà cô đứng dậy chạy vào trong phòng lấy ra vài mẫu gối kê cổ cho Ninh.
– Đây! Đây không phải là cô bán hàng nhé! Cô giới thiệu cho cháu vài mẫu gối nằm sẽ giúp cải thiện giấc ngủ đó, chỉ có 150k một chiếc thôi! – Bà cô niềm nở đưa cho Ninh bốn năm mẫu gối đang bọc kín bằng túi nilon.
– Dạ vâng! Có lẽ cuối giờ cháu sẽ mua một cái… – Ninh cười nhạt, anh cảm thấy bà cô này biết tận dụng cơ hội bán hàng quá, nhưng sờ qua chất của mấy chiếc gối này cũng khá mềm và êm chỉ có 150k thì quá rẻ.
– Thú thực mà nói không dấu gì cháu… đây cháu vào đây cháu nhìn xung quanh sẽ hiểu ở đây các cô toàn những cô chú trong hiệp hội người mù, đều quá tuổi hưu rồi… Nhưng hội của cô chú vẫn cố gắng xây dựng lên cơ sở và duy trì nó cũng được một thời gian cháu ạ… Mọi số tiền cô chú kiếm được ở đây đều sung vào quỹ từ thiện trẻ em nghèo vùng cao. – Bà cô nói với một chất giọng truyền cảm khiến Ninh cũng cảm thấy thuyết phục.
– Vậy ạ… vậy lát nữa cháu mua cho cô chục cái gối nhé! – Ninh ngó một vòng thì tiếp tục nhận ra trên tường có treo khá nhiều những bức ảnh từ thiện cùng với các trẻ em vùng cao.
– Ui dời vậy tốt quá… cho cô xin tên cháu nhé! Cô kê cháu là khách hàng ủng hộ từ thiện sẽ được miễn phí massage và tắm lá thuốc! – Bà cô vừa nói vừa lấy ra một tờ giấy.
– Dạ không cần thiết miễn phí đâu cô, cháu vẫn trả tiền massage bình thường cô ạ! Cháu tên là Lê Quang Ninh ạ! – Đối với những hoạt động từ thiện Ninh không bao giờ từ chối, và công ty của anh và Phi cũng là một trong những công ty đi đầu về công việc thiện nguyện từ rất lâu rồi. Ngày hôm nay bà cô chẳng khác gì vớ được vàng giữa xã hội này.
– Ninh à… Cháu có cái tên đẹp quá, đã thế vừa tốt bụng vừa điển trai… Đúng là tuổi trẻ tài cao! Cô cảm ơn cháu nhé! À cháu ngồi chờ một lát để cô vào sắp xếp phòng massage cho cháu! – Bà cô cười tươi roi rói, sau đó đứng dậy và niềm nở đi vào phòng.

Trong khi chờ đợi Phi đứng dậy tò mò đi ngó các phòng, phòng đầu tiên có lẽ là văn phòng nên được đóng kín cửa, phòng tiếp theo anh ngó vào thấy mấy người khiếm thị đang đọc truyện bằng cách mò mò ngón tay trên quyển sách in chữ nổi. Ninh cau mày lại nghĩ những người này thật bất hạnh khi không thể nhìn thấy ánh mặt trời. Cảm thấy thương cảm Ninh liền nảy ra suy nghĩ sau này về sẽ ký quỹ từ thiện cho cơ sở này.

Phòng tiếp theo là phòng massage chung, anh ngó vào thấy cả đàn ông đàn bà người nằm người ngồi… Những người mù massage thì đang ngồi trên một chiếc ghế nghiêng nghiêng cái cổ để bóp vai cho khách, đối tượng khách hàng cũng là những người đứng tuổi, có lẽ anh là người trẻ duy nhất ở đây.

– Ninh ơi! Ninh ơi! Cô chuẩn bị xong rồi, cô mời cháu lên tầng hai! – Bà cô niềm nở chỉ Ninh đi lên tầng hai.
– Dạ cháu cảm ơn cô! – Ninh bước lên cầu thang, những hoa văn ở chân cầu thang cũng là những hoa văn cổ lắm rồi, có lẽ ngồi nhà này được xây từ những năm 9x.

Ninh bước lên tầng hai và thấy ở đây cũng có khá nhiều phòng nhưng có cửa riêng biệt có lẽ đây là phòng vip. Y như rằng anh được dẫn vào phòng có một chiếc giường massage duy nhất nằm giữa phòng, xung quanh có một chỗ đứng tắm và một cái bồn lớn để xông lá thuốc, nhưng chỉ là chỗ xây tạm chứ không phải phòng tắm, nơi đó chỉ có duy nhất một cái rèm che lại.

Lúc sau Ninh thấy một ông bác đeo kính đen bước vào, vừa đi vừa chống gậy, trông ông già này cũng cỡ trên 60 tuổi rồi. Sơ vin áo phông có cổ, đóng thùng cùng với chiếc quần âu màu xám cũ kỹ, chân đi dép xăng đan cổ thời bộ đội trông rất chân chất giản dị. Ông vừa đi vừa đập gậy sang hai bên để tìm đường, lúc sau ông ngồi xuống chiếc ghế phía đầu chiếc giường massage.

– Ninh ơi! Bác Tâm sẽ massage cho cháu nhé! Cháu đóng cửa cũng được mà mở cửa cũng được tùy cháu! Thôi cô xuống tầng một đây có gì cháu nhấn vào nút kia gọi cô nhé! – Bà Cô cười tươi và khẽ đóng nhẹ cửa rồi đi xuống.
– Chào cậu, tôi tên là Tâm, tôi là người sẽ thực hiện mát xa cho cậu. – Ông già vừa nói vừa hơi ngửa đầu lên trần nhà. Chất giọng khàn khàn trông già cả ốm yếu thế này không biết ông có đủ lực để bóp bờ vai săn chắc cho Ninh không nữa.
– Dạ! Cháu chào bác! Dạo này cháu hay bị đau vai gáy bác ạ, bác giúp cháu nhé! – Ninh mỉm cười và cởi giày.
– Vai gáy à? Cậu cởi áo ra cho đỡ vướng! – Ông già vừa nói vừa chỉ vào cái móc quần áo được đặt ở góc.
– Dạ… vâng! – Ninh có chút ấp úng vì anh hơi ngại, biết là phải cởi áo rồi nhưng ông già này khác với mấy em trẻ quá nên anh có phần không thoải mái.
– Anh đừng ngại, tôi mù rồi không thấy gì đâu! – Ông già cười khặc khặc vì thấy trong giọng Ninh có chút ấp úng.
– Vâng cháu không ngại đâu, cháu cũng đi massage nhiều rồi nhưng đây là lần đầu tiên cháu massage người mù… – Ninh cởi áo và treo lên móc sau đó trèo lên giường nằm.
– Vậy cậu xem chúng tôi massage thế nào nhé! Xem có tốt hơn ở chỗ cũ của cậu không? – Ông già cười nói và bắt đầu những kỹ thuật đầu tiên.

Ninh mở to mắt khi thấy bàn tay ông già này lực thật không như những gì anh tưởng tượng. Những ngón tay điêu luyện, những kỹ năng tuyệt vời… đúng thật ngoài quán massage khác không thấy có, đặc biệt bàn tay của ông ta khá khỏe dùng lực khá tốt nên sướng hơn hẳn mấy em gái chân yếu tay mềm.

– Cậu năm nay bao tuổi rồi mà đã đau vai gáy vậy? – Ông già vừa bóp vừa hỏi cho không khí đỡ ảm đạm.
– Dạ cháu năm nay mới 27 bác ạ! – Ninh nhắm mắt tận hưởng, thực sự ở đây massage sướng hơn ở quán cũ nhiều.
– Hăm bảy chắc anh lấy vợ rồi nhỉ?
– Dạ vâng! Vợ cháu năm nay mới 21 tuổi!
– Hăm mốt? Trẻ quá! Cậu là cậu biết chọn đấy khặc khặc! – Ông già cười khoái chí.
– Vâng vợ cháu vẫn đang học đại học mà bác!
– Trẻ quá, cô cậu đã có quý tử chưa?
– Dạ bọn cháu vẫn đang kế hoạch hóa bác ạ hì hì… Mà bác làm nghề này lâu chưa ạ?
– Tôi ấy à, làm cái nghề này cũng ngót nghét chục năm có lẻ! Cậu thấy tôi làm tốt mai mốt giới thiệu giúp chúng tôi nhé! Càng đông khách chúng tôi càng có tiền để giúp các cháu nhỏ vùng cao! – Ông già nói mà khiến Ninh thầm khâm phục. Đúng là tôn chỉ của người dân Việt Nam “lá lành đùm lá rách”.
– Bác yên tâm! Chắc chắn cháu sẽ giới thiệu anh em công ty đến chỗ bác!
– Cảm ơn cậu, chỗ chúng tôi có đầy đủ dịch vụ bao gồm tắm lá thuốc người dao đỏ, tắm lá thuốc nam, thuốc bắc, tẩm quất mát xa toàn thân và chữa thấp khớp đau nhức xương khớp… – Ông già vừa nói vừa nghênh nghênh cái đầu.
– Dạ vâng! Chỗ bác nhiều dịch vụ thật đấy! – Ninh mở mắt ra nhìn vào khoảng không vô định, không ngờ cơ sở xập xệ này lại có những dịch vụ đa dạng đến vậy. Không biết anh đang nghĩ gì chỉ thấy nhịp thở có tăng lên khiến lỗ mũi Ninh nở to.
– Cơ sở chúng tôi làm vì tấm lòng thiện nguyện chứ mấy người già chúng tôi đâu cần tiền làm gì đúng không nào? Khặc khặc… – Ông già cười lớn, Ninh cảm thấy cảm phục những người ở đây… mặc dù họ bị mù nhưng vẫn rất lạc quan và yêu đời. Đã vậy còn có những hành động hết sức ý nghĩa như vậy.

Sau 30 phút massage Ninh đứng dậy lắc cổ và thật kỳ diệu cổ anh đã hết đau hoàn toàn mà toàn thân trên anh cảm giác như mọi huyệt đạo được đả thông, cơ thể sảng khoái lạ lùng. Anh thực sự bất ngờ với những kỹ thuật ở đây, họ đúng là những người đại diện cho câu nói tàn nhưng không phế.

– Thế nào! Ninh thấy sảng khoái chứ cháu? – Thấy Ninh đi xuống bà cô liền chạy tới đón.
– Vâng! Cháu cảm thấy đỡ rồi cô ạ! Thoải mái lắm ạ – Ninh mỉm cười thỏa mãn vì ấn tượng đầu tiên của anh về cơ sở này rất tốt.
– Vậy là tốt rồi, có gì giới thiệu cho các cô với nhé!
– Vâng! Cô yên tâm ha ha… À cô lấy cho cháu 10 cái gối!
– Ừ ừ ừ!!! Được rồi! Đợi cô một chút nhé! – Bà cô cười tít cả mắt chạy vào văn phòng lấy 10 cái gối cho Ninh.
– Đây cháu gửi cô 2 triệu! Tiền gối và tiền massage! – Ninh rút bốn tờ 500k đưa cho bà cô.
– Ấy! Nhiều quá, tiền gối là triệu rưởi tiền massage 100 nghìn thôi cháu! Để cô trả lại! – Bà cô định quay người đi thì Ninh gàn.
– Thôi cô ơi! Cháu biếu cô! Lần sau cháu lại đến! – Nói xong Ninh bê gối lên.
– Ui dào! Cái đứa này! Cháu làm cô ngại quá, thôi được vậy cô cảm ơn, cô sẽ cho vào quỹ từ thiện! Thôi để đây cô bê ra xe cho! – Bà cô hồ hởi nhiệt tình hơn bao giờ hết.
– Thôi cháu hết đau cổ rồi, cô cứ để cháu! – Ninh vừa nói vừa bê 10 chiếc gối ra xe.
– Ui dời ơi cái thằng! Đẹp trai phóng khoáng, hiếm có ai được như cháu! Cô cảm ơn nhé! Lần sau nhớ quay lại đấy! – Bà cô đứng cạnh chiếc siêu xe cười tủm tỉm, làm mấy người ngồi uống trà đá cạnh đó nhìn chằm chằm vì không hiểu sao một thanh niên nhà giàu lại đi vào đây để mát xa.
– Vâng! Nhất định ạ! Cháu chào cô! Thôi cháu về đây! Lần sau cháu sẽ quay lại! – Ninh nói xong thì phóng xe về công ty. Bà cô cười tủm tỉm đứng vẫy tay đến khi chiếc xe của Ninh đi khuất. Thật may mắn vì hôm nay gặp được khách sộp.

Bạn đang đọc truyện Lão ăn mày tại nguồn: http://truyensextv69.com/lao-an-may/

18h30 tối tại nhà ông Lưu.

– Anh hết đau cổ chưa? – Như đóng lại cửa phòng và hỏi chồng.
– Anh hết rồi! Hôm nay anh mới phát hiện ra một chỗ massage hơi bị đỉnh! – Ninh chợt nhớ ra quán massage người mù và kể với vợ.
– Thật á? Hôm qua em thấy anh đau lắm mà? – Như ngó vào cổ chồng, với chiều cao 1m72 nên Như chỉ thấp hơn Ninh khoảng 10 phân, Trông nàng nhiều lúc còn cao gần bằng chồng.
– Không! Anh hết đau luôn mới đỉnh chứ vợ! Mà họ toàn người mù đấy! – Ninh vừa nói vừa lắc cái cổ cho Như xem.
– Thật á anh? Các bác ấy giỏi thật ý, có thật là người mù không đó anh? – Như với Ninh vừa nói vừa đi xuống cầu thang.
– Mù thật! 100% Tay nghề họ giỏi lắm, như kiểu được nắn xương về đúng chỗ ấy haha… – Ninh cười to và khoác vai Như đi vào trong phòng ăn.

Trong bữa cơm mọi người lại nghe Ninh kể về cơ sở massage đó như một phát hiện hết sức tuyệt vời vậy. Chỉ có Uyên và Phi im lặng không nói gì, còn ông Lưu vẫn cầm chai rượu sâm của mình rót từ chén này đến chén khác. Có vẻ như chẳng ai quan tâm đến cơ sở massage mà Ninh kể, chỉ có Như trầm trồ thán phục.

Cuối bữa, Như và Uyên dọn dẹp và rửa bát, còn ông Lưu, Phi và Ninh vẫn ngồi ở bàn ăn đồ tráng miệng. Thấy vợ mình không nói gì Phi biết cô ấy đang giận, nhưng thực sự bản tính ích kỷ này của Phi không có gì có thể xoay chuyển được.

– Con nghĩ sau này nhà mình nên thuê một người giúp việc bố ạ! – Phi nhìn vợ đứng rửa bát trong lòng rất muốn làm lành với cô ấy.
– Đảm bảo là không! Anh biết tính bố rồi đấy… – Ninh vừa ăn vừa nói.
– Tại sao anh lại muốn người giúp việc? – Ông Lưu nhìn Phi với gương mặt ngà ngà say.
– Để giải phóng sức lao động cho hai chị em, con thấy mấy việc lặt vặt này không cần thiết cả hai phải mất thời gian cho nó! Vợ con cũng phải làm việc, Như cũng có bài tập về nhà! Đúng không nào? Tại sao lại phải để hai chị em làm mấy việc chân tay này bố? – Phi nhìn về phía Như và Uyên.
– Không cần đâu bố ạ, chả lẽ mấy việc nhỏ này bọn con không làm được? – Uyên khẽ quay lại nói, nàng đang giận Phi nên luôn nghĩ ra những ý kiến trái chiều để phản bác lại chồng.
– Chăm sóc gia đình là bổn phận của bọn con, tại sao phải để người khác chăm sóc hộ! – Uyên nói tiếp khiến Phi cứng họng không nói được gì.
– Các anh biết tính tôi rồi đấy, trên đời này tôi không tin tưởng bất kể một ai ngoài người thân trong gia đình! Tôi ghét nhất là giúp việc! – Ông Lưu vừa cầm tờ báo vừa nói.
– Thấy chưa em bảo mà! – Ninh cười híp cả mắt khi nhìn thấy vẻ mặt ngắn tũn của Phi.
– Vâng… Con xin phép lên trên phòng trước! – Phi có hơi tổn thương lòng tự trọng nên anh xin phép đứng dậy.
– Như ơi! Đi chơi đi! – Thấy Phi đứng dậy Ninh cũng rủ Như ra ngoài đi dạo hóng mát.
– Vâng! Tối nay em cũng không có bài tập! Hi hi… Chỉ dọn nốt giúp em nha hihi… – Như vội vàng lau tay và mỉm cười nhìn Uyên… Trông hai chị em cao ngang nhau, Như có nhỉnh hơn một chút… Sau đó Như nhanh nhảu chạy ra chỗ Ninh, gì chứ riêng đi chơi nàng rất thích.

Lúc này, trong căn bếp rộng lớn nhà ông Lưu chỉ còn mỗi Uyên đang dọn dẹp lại mọi thứ cho ngăn nắp, thấy không còn ai ông Lưu khẽ bỏ tờ báo xuống một chút và liếc nhìn bộ mông to của Uyên. Ông liếc lên rồi liếc ra ngoài, thấy không có ai ông bèn đặt tờ báo xuống và đứng dậy.

Tim ông đập mạnh dần, cơ hội này không có nhiều, ông liên tục nhìn vào bộ mông vừa to vừa cong của Uyên, lúc này con bé còn đang mặc một chiếc quần đùi ngắn nữa, trông đôi chân của con bé lại càng dài. Bình thường ở nhà Uyên sẽ mặc những set đồ có chút mát mẻ, nhưng từ khi Phi đi công tác về nàng phải mặc những đồ khá bảo thủ như áo phông kín cổ, quần đùi không được ngắn quá, hay hạn chế mặc những đồ sexy vì tính Phi hay để ý mấy thứ đó, đơn giản anh không thích người khác nhìn thấy cơ thể cực phẩm của vợ mình.

– Cái lọ thuốc ho của bố đâu con có thấy không? – Ông Lưu nuốt nước bọt, ông giả vờ đi đến gần chỗ Uyên và ho vài cái.
– Con không? Bố xem ngăn kéo bên ngoài xem! – Uyên không hề để ý đến ý đồ của ông Lưu.
– Bố nhớ bố để ở đây mà… – Vừa nói ông Lưu vừa đi lướt qua người Uyên và cố tình kiễng chân ấn con cu cứng đơ của mình vào mông con bé. Uyên không nói gì nhưng nàng cau mày lại vì nàng cảm nhận được dương vật bố Lưu rồi.
– Không phải tủ này… – Ông Lưu kiễng chân mở hết tủ này đến tủ nọ, hành động của ông thật lố bịch, nhưng tất cả chỉ vì muốn dí chim vào mông Uyên, muốn được chạm vào người con bé vì ông thèm lắm rồi… Ông làm một cách lộ liễu và không cần giữ ý tứ vì thực sự ông nhớ mùi thơm của Uyên lắm rồi. Đã quá lâu rồi ông chưa được đụng chạm tới cơ thể này của con bé.
– Này bố… – Thấy ông Lưu cạ đến lần thứ ba Uyên đành dừng tay lại và quay đầu lại lườm.
– Sao vậy bố đang tìm thuốc! – Ông Lưu vừa nói vừa kiễng chân tiếp tục mở cái cửa phía trên đầu Uyên và dí hẳn chim vào mông con bé. Trông ông Lưu thấp hơn Uyên gần một cái đầu, nhưng bề ngang thì to béo hơn rất nhiều. Thấy mặt ông ta có chút cười cợt khiến Uyên cảm thấy khó chịu và dùng mông đẩy người ông dịch ra… Nhưng càng làm vậy ông Lưu càng sướng, ông thấy Uyên chổng mông ra thì ông dí chim vào.
– Bố! Bố làm gì đó!! – Uyên quay người lại cau mày với hai bàn tay đầy bọt, nàng đẩy vào vai ông Lưu khiến vai ông dính đầy bọt xà phòng rửa bát.
– Con… Bố… hờ hờ – Ông Lưu thở mạnh tóm vào eo Uyên và tiếp tục dí con cu cứng đơ của mình vào mông con bé.
– Chẹp! – Uyên chẹp miệng một cái, nàng mở vòi nước rửa tay rồi bất ngờ đưa tay ra đằng sau nắm vào con cu của ông Lưu và bóp mạnh.
– Au… – Ông Lưu giật mình và không khỏi bất ngờ vì hành động đó của con bé, nhưng đau quá… Con bé tóm chặt quá.
– Con… Au!!! – Ông Lưu nhăn mặt vì ông đau thật, ông nắm vào bàn tay của Uyên.
– Bố có thôi ngay không, nếu không con bóp nát nó ra bây giờ! – Uyên nói bé vừa đủ nghe vì nàng cũng sợ Phi bất chợt đi xuống hoặc Ninh và Như bước vào nhà. Mặc dù vậy nàng vẫn rất liều khi hành động thế này. Nhưng không hiểu sao những lúc tức chồng, Uyên luôn muốn làm điều gì đó điên rồ để cho bõ tức vậy.
– Ừ ừ… bố thôi… nhưng… con thơm quá… – Ông Lưu nhe nhởn dùng mũi hít mùi thơm của Uyên, chứng tỏ ông vẫn chịu được. Thấy vậy Uyên liền bóp mạnh hơn.
– Au!!! Bố xin… – Ông Lưu gồng cứng người đỏ ửng mặt vì đau, lần này đau hơn lúc nãy nhiều, tại sao bàn tay con bé nhỏ nhỏ mà bóp đau thế chứ.

Uyên càng bóp nàng càng cảm nhận được con cu to tướng của bố chồng rất cứng, rất khỏe mạnh… điều này khiến nàng có chút xấu hổ đỏ hết cả mặt. Nàng cũng không hiểu sao mình lại làm thế, nhưng mỗi lần tức Phi Uyên luôn muốn làm những điều này như thể để trả đũa chồng vậy. Một sự bồng bột, một tính cách riêng biệt chẳng giống ai của Uyên.

– Bố đi ra ngoài đi, đừng làm mấy trò vớ vẩn này nữa, bố không sợ anh Phi thấy sao? – Uyên cau mày nói vào mặt ông Lưu và thả tay ra rồi chỉ tay đuổi ông ra ngoài phòng khách… Nàng cũng không muốn bóp chim ông Lưu nữa vì càng bóp nàng càng cảm thấy có chút phản ứng nhẹ.
– Nhưng bố nhớ con lắm… Uyên… lâu lắm rồi… bố uống cái rượu sâm kia nên khó chịu quá! Bố không chịu được! – Ông Lưu nhăn nhó ôm chim, cũng may con bé thả ra nếu không sẽ vỡ mất.
– Không chịu được thì bố… tự sướng đi! – Uyên cau mày hai má hây hây đỏ, nàng liên tục liếc lên cầu thang vì sợ Phi sẽ đi xuống bất chợt.
– Nhưng… ít ra phải có chút xúc tác chứ con…
– Xúc tác nữa… bố đi ra ngoài đi! Anh Phi xuống bây giờ đấy! – Uyên nói nhỏ nhất có thể, nàng thấy ông Lưu bị điên rồi đến anh Phi có ở nhà mà còn dám làm điều điên rồ này.
– Bố… chỉ cần… con cho bố mượn cái… áo lót… cũng được rồi! – Ông Lưu nhìn khắp cơ thể Uyên, trông mặt ông ta như kiểu nhớ Uyên đến phát điên rồi.
– Hmm… Bố đi ra ngoài đi! Tí nữa… con lấy cho… – Uyên thở dài đành phải giúp ông ấy vì ông cứ nhì nhèo thế này cũng nguy hiểm quá.
– Không… Ý bố là áo lót… con đang mặc… – Ông Lưu thở phì phò và nhìn vào ngực Uyên chằm chằm.
– Cái gì… bố điên à… bố đi ra ngoài đi!!! Trời ạ… Không bố ra ghế ngồi đi đừng để anh Phi thấy bố đứng gần con thế này… – Uyên cau mày lại chỉ tay đuổi ông Lưu mà ông không chịu ra. Càng ngày ông càng liều lĩnh hơn, có lẽ vì ông quá nhớ Uyên nên mới phát điên phát rồ như vậy.
– Con không cho… bố không ra… – Ông Lưu thở dốc và đòi bằng được cái áo lót Uyên đang mặc để lên thủ dâm.
– Sigh!!! – Uyên chẹp miệng thở dài, trong trường hợp này nàng đành chịu thua… Uyên cau mày thọc tay vào trong cổ áo rồi thò tay ra sau lưng, sau một vài động tác nàng kéo chiếc áo lót của mình ra và miễn cưỡng đưa cho ông Lưu.

Ông Lưu cầm chiếc áo lót mỏng màu da người trên tay mà sướng ra mặt, mặt ông đần ra nhìn Uyên rồi giấu áo lót vào trong người vội vã đi một mạch lên tầng. Uyên đứng đó một tay ôm ngực để che đi hai đầu ti đang nổi lên của mình, dù gì cũng đã hai lần làm tình với ông Lưu nên nàng không phải không có nghĩ đến chuyện đó. Uyên thở dài nhìn cái dáng béo ục ịch đi vội lên tầng mà thấy ông bố chồng mình thực sự rất bệnh hoạn suốt ngày đi gạ gẫm con dâu.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Phần 7
Phần 8
Phần 9
Phần 10
Phần 11
Phần 12
Phần 13
Phần 14
Phần 15
Phần 16
Phần 17
Phần 18
Phần 19
Phần 20
Phần 21
Phần 22
Phần 23
Phần 24
Phần 25
Phần 26
Phần 27
Phần 28
Phần 29
Phần 30
Phần 31
Phần 32
Phần 33
Phần 34
Phần 35
Phần 36
Phần 37
Phần 38
Phần 39
Phần 40
Phần 41
Phần 42
Phần 43
Phần 44
Phần 45
Phần 46
Phần 47
Phần 48
Phần 49
Phần 50
Phần 51
Phần 52
Phần 53
Phần 54
Phần 55
Phần 56
Phần 57
Phần 58
Phần 59
Phần 60
Phần 61
Phần 62
Phần 63
Phần 64
Phần 65
Phần 66
Phần 67
Phần 68
Phần 69
Phần 70
Phần 71
Phần 72
Phần 73
Phần 74
Phần 75
Phần 76
Phần 77
Phần 78
Phần 79
Phần 80
Phần 81
Phần 82
Phần 83
Phần 84
Phần 85
Phần 86
Phần 87
Phần 88
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Lão ăn mày
Tác giả Fafamini
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Lão già bẩn bựa, Truyện bóp vú
Tình trạng Update Phần 88
Ngày cập nhật 12/03/2025 08:55 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Fafamini

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba