Truyện sex ở trang web truyensextv69.com tổng hợp từ nhiều nguồn khác nhau, tất cả truyện sex ở đây đều chứa nội dung người lớn, nghiêm cấm trẻ em dưới 18 tuổi.
Từ ngày 10/05/2022 website đổi sang tên miền mới: truyensextv69.com (các tên miền trước đây: truyensex.tv truyensextv.com...)

Truyện sex » Truyện sex dài tập » Nhà có cô con dâu » Phần 5

Nhà có cô con dâu - Tác giả Lust Shiro


Update Phần 6

Phần 5: Ngày ốm yếu

Đêm buông xuống, ánh trăng nhạt nhòa len qua rèm cửa phòng ngủ của Nhi và Tuấn. Anh nằm chơi điện thoại mắt díp lại vì mệt. Nhi nằm bên cạnh, mắt mở to, không ngủ được. Cơ thể nàng vẫn rạo rực sau buổi trưa không thỏa mãn, bướm ướt át, ngực căng tức. Nàng thở dài, nghĩ thầm: “Trời ơi, trưa anh ấy không đủ, giờ mình còn thế này… phải làm sao đây?”

Nàng ngồi dậy, nhìn Tuấn nằm lướt điện thoại, lòng vừa thất vọng vừa khao khát. “Hay mình thử quyến rũ anh ấy lần nữa…” – Nhi nghĩ, mặt đỏ bừng. Nàng bước xuống giường, mở tủ đồ, chọn một chiếc váy ngủ mỏng màu trắng, vải voan nhẹ ôm sát cơ thể, dài vừa qua mông, và một chiếc quần lót lọt khe đen gợi cảm. Nàng quyết định không mặc áo lót, để cặp ngực căng tròn tự do dưới lớp váy mỏng, đầu ngực hồng nhạt nhô lên xuyên qua vải. Nàng soi gương, thấy dáng mình quyến rũ hơn bao giờ hết, lòng thoáng tự tin: “Chắc anh ấy không cưỡng được đâu…”

Nhi nằm xuống giường, nghiêng người sát Tuấn, tay nhẹ nhàng vuốt ngực anh qua áo, thì thầm: “Anh ơi… em không ngủ được, mình… mình làm chút đi anh…” Nàng cố tình để váy trượt lên, lộ cặp đùi trắng nõn và mép quần lót lọt khe đen, cặp ngực rung nhẹ dưới lớp váy mỏng. Tuấn quay sang, mắt thoáng sáng lên khi thấy dáng Nhi, nhưng rồi anh cười nhạt, giọng ngáp dài: “Trời ơi, trưa vừa làm rồi mà, em còn muốn nữa à? Anh mệt lắm, tối nay nghỉ đi, mai anh bù cho!” Anh lật người quay lưng lại, kéo chăn lên, vài phút sau đã ngáy khò khò.

Nhi cắn môi, tay cứng lại trên ngực anh, lòng bứt rứt không yên, bướm nàng ướt át, thấm qua quần lót lọt khe, cơ thể nóng ran, khao khát dâng trào mà không được giải tỏa. Nàng thở dài, quyết định xuống nhà uống nước cho tỉnh táo. Nàng bước xuống cầu thang, chiếc váy ngủ mỏng đung đưa theo từng bước, để lộ cặp đùi trắng nõn và đường cong cơ thể.

Đến bếp, Nhi bật đèn, lấy cốc nước mát từ tủ lạnh, đứng tựa vào bàn, nhấp từng ngụm nhỏ, cố dẹp đi sự rạo rực. Ông Hùng cũng không ngủ được, nằm trên giường mà đầu óc cứ lởn vởn hình ảnh Nhi. Dương vật ông cương lên, ông ngồi dậy, mặc áo ba lỗ và quần đùi, quyết định xuống nhà uống nước cho đỡ khô họng.

Ông bước xuống bếp, giật mình khi thấy Nhi đứng đó, dưới ánh đèn mờ ảo. Chiếc váy ngủ mỏng ôm sát cơ thể nàng, để lộ cặp ngực to tròn, căng mọng không mặc áo lót, hai đầu ngực hồng nhạt nhô lên rõ rệt xuyên qua lớp vải voan. Ông Hùng đứng sững, nuốt nước bọt cái ực, dương vật trong quần đùi cộm lên ngay tức thì. “Trời đất ơi, con bé mặc thế này… đẹp quá!” – Ông nghĩ thầm, mắt không rời khỏi ngực Nhi, lòng rạo rực không kiềm được.

Nhi quay lại, giật mình khi thấy ông Hùng, tay ôm ngực che váy, giọng lắp bắp:

– Bố… bố xuống uống nước à? Con… con cũng khát nên xuống đây!
– Ừ… ừ, bố khô họng tí, con… con cứ uống đi! – Ông Hùng đáp, giọng run run, bước tới gần tủ lạnh, giả vờ lấy nước, nhưng mắt vẫn liếc sang Nhi.

Nhi cảm nhận ánh mắt ông Hùng, mặt đỏ bừng, cơ thể nóng ran hơn. Bướm nàng co bóp, nước rỉ ra thấm qua quần lót lọt khe, làm nàng xấu hổ đứng không vững. Chiếc váy mỏng không che được cặp ngực rung nhẹ mỗi khi nàng thở, đầu ngực nhô lên như mời gọi. Nàng vội quay người, tựa vào bàn bếp, giọng ngượng:

– Con… con uống xong rồi, bố cứ lấy nước đi, con lên phòng đây ạ!
– Ừ… con lên nghỉ đi, đêm rồi đấy! – Ông Hùng gật đầu, tay cầm cốc nước, nhưng mắt dán vào bóng lưng Nhi khi nàng bước đi.

Nhi đi lên cầu thang, váy ngủ mỏng đung đưa, để lộ cặp mông cong tròn và mép quần lót lọt khe đen lấp ló. Ông Hùng đứng đó, tay siết chặt cốc nước, dương vật căng cứng đến mức đau nhức, lòng vừa thèm khát vừa day dứt. Ông uống vội cốc nước, ngồi xuống ghế bếp, tay ôm đũng quần, cố kìm nén dục vọng.

Nhi lên phòng, đóng cửa, nằm vật ra giường, mặt đỏ, tay ôm ngực. “Trời ơi, bố nhìn mình thế kia… sao mình lại rạo rực thế này!” – Nàng tự nhủ, bướm ướt át làm quần lót lọt khe thấm đẫm, cơ thể nóng ran không ngủ được. Tuấn vẫn ngáy khò khò bên cạnh, chẳng biết gì đến sự bứt rứt của vợ. Đêm sâu thẳm, cả nhà yên tĩnh, nhưng trong lòng Nhi và ông Hùng, những khao khát và bối rối cứ âm ỉ, như ngọn lửa chờ bùng cháy.

Sáng sớm, Nhi thức dậy sau một đêm trằn trọc, mắt thâm quầng vì không ngủ được. Cơ thể nàng mệt mỏi, bướm vẫn thoáng ướt vì sự rạo rực không giải tỏa từ đêm qua. Hình ảnh ông Hùng nhìn nàng qua lớp váy ngủ mỏng, cặp ngực to tròn rung nhẹ, và cả sự thờ ơ của Tuấn khi từ chối nàng cứ lởn vởn trong đầu. Nàng thở dài, tự nhủ: “Trời ơi, mình phải tỉnh táo lại, hôm nay còn đi làm nữa…” Nàng bước xuống giường, thay bộ đồ công sở – áo sơ mi trắng ôm sát và quần tây đen – cố che giấu sự mệt mỏi bằng lớp trang điểm nhẹ.

Tuấn cũng dậy, hôm nay anh phải đến công ty sớm để chuẩn bị cho chuyến công tác ngắn. Anh ăn sáng vội, hôn nhẹ lên má Nhi, giọng vô tư:

– Anh đi đây, tối nay anh về muộn chút nhé!
– Dạ… anh đi cẩn thận! – Nhi gật đầu, cười gượng, lòng nặng trĩu.

Ông Hùng ngồi ngoài phòng khách, mắt liếc theo dáng Nhi khi nàng xách cặp đi làm, lòng vẫn rạo rực vì cảnh đêm qua. Nhi tránh nhìn ông, vội bước ra cửa, lái xe đến trường, cố tập trung vào công việc để quên đi sự bứt rứt.

Đến trường, Nhi bước vào lớp với sự mệt mỏi rõ rệt. Nàng dạy mấy tiết liên tục, đầu óc mơ màng không tập trung. Học sinh nhận ra cô giáo hôm nay lạ lạ, nhưng nàng chỉ cười gượng, cố gắng hoàn thành công việc. Đến giữa buổi, khi nàng vừa ngồi xuống phòng giáo viên nghỉ ngơi, chuông điện thoại reo – ông Trương, hiệu trưởng, gọi nàng lên văn phòng.

Nhi thở dài, đứng dậy, chỉnh lại áo sơ mi, bước đến phòng hiệu trưởng. Ông cười nham nhở khi thấy Nhi bước vào:

– Cô Nhi, vào đây ngồi đi, tôi có chuyện cần bàn về liên hoan 8/3 tuần sau!

Nhi gật đầu, ngồi xuống ghế đối diện, giọng mệt mỏi:

– Dạ, thầy cứ nói đi ạ, em sẽ cố sắp xếp!

Ông Trương đứng dậy, bước ra khỏi bàn, cầm một xấp tài liệu, giả vờ nghiêm túc:

– Ừ, để tôi đưa tài liệu cho cô xem, đây là ý kiến ban giám hiệu đề xuất.

Ông bước tới gần Nhi, đứng sát bên ghế nàng, cúi xuống đưa tài liệu. Nhi nhận ra ông đứng quá gần, hơi thở ông phả vào vai nàng, làm nàng khẽ rùng mình. Ông Trương cố ý để tay chạm vào tay Nhi khi đưa tài liệu, ngón tay ông lướt nhẹ qua mu bàn tay nàng, rồi dừng lại lâu hơn bình thường. Nhi giật mình, rụt tay lại, nhưng ông cười nham nhở:

– Ôi, cô Nhi đừng ngại, tôi chỉ đưa tài liệu thôi mà! Cô xem đi, đây là kế hoạch chi tiết.

Nhi cúi xuống đọc, cố giữ bình tĩnh, nhưng ông Trương không ngồi lại ghế mà vẫn đứng sát bên nàng. Ông vờ chỉ vào tài liệu, tay phải đặt lên lưng ghế của Nhi, ngón tay cái cố ý ấn nhẹ vào vai nàng qua lớp áo sơ mi mỏng. Nhi cảm nhận rõ cái chạm ấy, cơ thể nàng nóng ran, bướm thoáng co bóp vì nhạy cảm, nhưng nàng chỉ im lặng, mặt đỏ bừng.

– Thầy… thầy ngồi xuống đi, em tự xem được ạ! – Nhi nói nhỏ, giọng run run, cố lùi người ra sau.
– Ừ, nhưng để tôi giải thích thêm cho cô rõ, mấy ý này quan trọng lắm! – Ông Trương cười, tay trái cầm tài liệu, tay phải vẫn đặt trên lưng ghế, rồi từ từ trượt xuống thấp hơn, chạm vào phần lưng trên của Nhi. Ông ấn nhẹ, như thể xoa bóp, ngón tay cái day day qua lớp áo, cách lớp da mềm mại của nàng chỉ một lớp vải mỏng.

Nhi giật mình, ngồi thẳng người, nhưng ông Trương không dừng lại. Ông cúi sát hơn, mặt cách mặt Nhi chỉ vài phân, mắt lấm lét nhìn xuống cổ áo sơ mi của nàng. Áo ôm sát làm cặp ngực căng tròn hiện rõ, khe ngực lấp ló khi nàng thở gấp. Ông nuốt nước bọt, giọng giả vờ nghiêm túc:

– Cô Nhi, phần trang trí này cô thấy thế nào? Tôi nghĩ nên thêm hoa tươi, cô thích hoa gì, để tôi ghi chú lại!

Ông đưa tay trái cầm bút, nhưng tay phải rời lưng ghế, cố ý đặt xuống bàn, sát cánh tay Nhi. Ông nghiêng người, vai chạm vào vai nàng, rồi từ từ trượt xuống, để mu bàn tay cọ nhẹ vào khuỷu tay nàng. Nhi rùng mình, cơ thể phản ứng ngược lại lý trí: Bướm ướt át hơn, ngực căng tức, nhưng nàng xấu hổ, vội đứng dậy:

– Thầy… em… em sẽ xem kỹ tài liệu, giờ em phải vào lớp ạ!

Ông Trương đứng thẳng, cười nham nhở, mắt vẫn dán vào ngực Nhi:

– Ừ, cô cứ từ từ, có gì trao đổi thêm với tôi nhé! Nhi quay người, bước nhanh ra khỏi phòng, mặt đỏ, tay ôm ngực che áo. Nàng cảm nhận bướm mình ướt át, thấm qua quần lót, lòng vừa bực bội vừa rối bời. Nàng bước vào lớp, cố tập trung dạy tiếp, nhưng đầu óc cứ mơ màng.

Trên đường về nhà chiều tối, lòng Nhi nặng trĩu. Sự mệt mỏi từ đêm qua, sự thờ ơ của Tuấn, ánh mắt ông Hùng, và giờ là hành động của ông Trương làm nàng kiệt sức. Nàng nghĩ thầm: “Mình phải làm sao đây… cơ thể mình sao lại thế này!” Đêm ấy, Tuấn về muộn, ngủ say bên cạnh nàng, còn Nhi nằm đó, mắt mở to, bướm ướt át, ngực căng tức, không ngủ được, lòng đầy khao khát và bứt rứt.

Sáng hôm sau, Tuấn dậy sớm, chuẩn bị vali cho chuyến công tác ngắn tại Hải Phòng mấy ngày để họp về dự án du lịch hè sắp tới. Anh mặc vest, kéo vali ra cửa, quay sang Nhi đang ngồi nhìn Tuấn với vẻ mặt mệt mỏi, giọng vô tư:

– Anh đi Hải Phòng mấy ngày nhé, dự án này quan trọng lắm. Em ở nhà nghỉ ngơi, đừng làm việc quá sức!

Nhi gật đầu, mắt thâm quầng, giọng khàn khàn:

– Dạ… anh đi cẩn thận, đến nơi thì gọi về cho em nhé!

Tuấn hôn nhẹ lên má nàng, xách vali ra xe, chẳng để ý đến sự kiệt sức của vợ sau hai đêm không ngủ. Nhi ngồi đó, cơ thể nàng rã rời, đầu óc quay cuồng. Hai đêm liên tiếp – đêm đầu rạo rực vì ông Hùng nhìn qua váy ngủ mỏng, đêm sau bứt rứt vì ông Trương đụng chạm – làm nàng không chợp mắt được. Người nàng nóng bừng, cổ họng khô rát, chân tay bủn rủn. “Trời ơi, mình ốm thật rồi…” – Nhi nghĩ thầm, đứng dậy định đi làm, nhưng đầu nặng trĩu, nàng đành gọi điện xin nghỉ.

Ông Hùng ngồi ngoài phòng khách, thấy Tuấn đi rồi, nhìn quanh không thấy Nhi đâu, ông hơi lo. “Con bé hôm nay sao không đi làm nhỉ?” – Ông lẩm bẩm, đứng dậy, lạch bạch lên tầng. Đến trước cửa phòng Nhi, ông gõ nhẹ:

– Nhi ơi, con trong đó không? Sao không thấy con xuống ăn sáng?

Nhi nằm trên giường, mặc bộ ngủ rộng dài tay màu hồng, giọng yếu ớt đáp qua cửa:

– Dạ… con đây bố… con mệt quá, hôm nay con nghỉ làm ạ…

Ông Hùng đẩy cửa bước vào, thấy Nhi nằm trên giường, mặt đỏ, mồ hôi lăn dài trên trán. Ông hoảng hốt, ngồi xuống cạnh giường, đặt tay lên trán nàng:

– Trời ơi, con sốt cao thế này! Sao không nói sớm, để bố nấu cháo cho con ăn rồi uống thuốc!

Nhi gật đầu, mắt nhắm nghiền, giọng thều thào:

– Dạ… cảm ơn bố… con mệt lắm…

Ông Hùng vội xuống bếp, nấu một nồi cháo gà nhanh chóng, bỏ thêm hành và lá tía tô cho ấm người. Ông bưng bát cháo nóng hổi lên phòng, đỡ Nhi ngồi dậy, đút từng thìa. Nhi ăn chậm rãi, hơi ấm từ cháo làm nàng dễ chịu hơn, nhưng người vẫn nóng bừng, đầu vẫn nặng. Ông Hùng lấy thuốc hạ sốt từ tủ y tế, đưa cho Nhi uống, giọng hiền lành:

– Con uống đi, nghỉ tí là khỏe thôi. Bố ở đây với con, đừng lo!

Nhi uống thuốc, nằm xuống, cố ngủ, nhưng đến trưa, nàng vẫn không đỡ. Người nàng nóng hơn, mồ hôi túa ra ướt cả bộ ngủ. Ông Hùng quay lại kiểm tra, thấy Nhi thở hổn hển, ông lo lắng:

– Con vẫn sốt thế này… để bố luộc trứng đánh cảm cho con, hạ sốt nhanh hơn!

Nhi thều thào, giọng yếu ớt:

– Dạ… bố cứ làm đi ạ… con mệt quá…

Ông Hùng xuống bếp, luộc hai quả trứng gà, bóc vỏ cẩn thận, để nguội bớt rồi lấy khăn sạch bọc lòng trắng cùng chiếc đồng bạc lại. Ông lên phòng, ngồi cạnh giường, giọng ngập ngừng:

– Nhi ơi, đánh cảm thì phải cởi áo ra cho thoáng, con… con chịu khó nhé, không thì không hạ sốt được!

Nhi giật mình, mở mắt, mặt đỏ bừng vì ngại, nhưng người mệt quá không phản đối được. Nàng lí nhí:

– Dạ… bố cứ làm đi ạ… nhưng mà… – Nhi định nói gì đó nhưng lại thôi…

Ông Hùng gật đầu, cố giữ vẻ bình tĩnh, nhưng lòng rạo rực. Ông nhẹ nhàng đỡ Nhi ngồi dậy, tay run run cởi từng cúc áo ngủ. Nhi cúi mặt, mắt nhắm chặt, để lộ làn da trắng nõn ướt mồ hôi, lấp lánh dưới ánh sáng trưa. Bên trong, nàng mặc áo lót trắng mỏng, ôm sát cặp ngực căng tròn, đầu ngực hồng nhạt nhô lên xuyên qua lớp vải. Nhi ôm tay che ngực, giọng run run:

– Bố… nhanh đi ạ…

Ông Hùng nuốt nước bọt cái ực, mắt dán vào cặp ngực căng tròn của Nhi, lòng rối bời: “Con bé đẹp quá!” Ông đặt Nhi nằm sấp xuống giường, cầm hai quả trứng bọc khăn, bắt đầu đánh cảm. Ông đánh từ vai xuống lưng, làn da trắng nõn của Nhi mịn màng, mềm mại, ướt át vì mồ hôi, rung nhẹ dưới mỗi lần chạm. Ông ấn mạnh hơn ở hai bên vai, cảm nhận cơ lưng thon thả của nàng, trứng nóng hổi làm da Nhi đỏ lên từng mảng. Nhi rên khẽ: “Ưm…” – âm thanh yếu ớt vì đau và thoải mái xen lẫn, làm ông Hùng giật mình, tay run run.

Ông kéo chăn xuống thấp hơn, để lộ phần eo thon và mép quần. Ông đánh xuống lưng dưới, tay giữ trứng trượt qua eo, cảm nhận làn da nóng hổi, mềm mại của Nhi. Ông thở hổn hển, dương vật trong quần đùi bắt đầu cương lên, nhưng ông cố kìm nén.

Ông đỡ Nhi lật ngửa lại, tiếp tục đánh cảm phía trước. Nhi nằm ngửa, làn da trắng nõn từ cổ xuống ngực lấp lánh mồ hôi, cặp ngực căng tròn rung nhẹ theo nhịp thở gấp dưới áo lót trắng mỏng. Ông lăn trứng lên xương quai xanh, day đều, rồi từ từ trượt xuống phần da giữa hai bầu ngực. Nhi mở mắt, bất ngờ nhìn xuống, thấy dương vật của ông Hùng dựng đứng trong quần đùi, căng cứng, dài cong như lần nàng thấy qua khe cửa hôm trước. Nàng giật mình, mặt đỏ, tim đập thình thịch, giọng thều thào:

– Bố… bố… con đỡ rồi, thôi được rồi ạ…

Nhưng ông Hùng không nghe rõ, vẫn tập trung đánh cảm, vô tình để tay trượt xuống, quả trứng cọ trúng bầu ngực trái của Nhi qua lớp áo lót. Nàng cảm nhận hơi nóng từ trứng xuyên qua vải, đầu ngực nhô lên vì kích thích, rên khẽ: “Ah…” Ông Hùng giật mình, ngẩng lên, thấy ánh mắt bối rối của Nhi nhìn xuống đũng quần ông, nơi dương vật dựng đứng lộ rõ. Ông đỏ mặt, vội rụt tay, lắp bắp:

– Ừ… ừ, con đỡ rồi thì tốt… bố… bố làm xong rồi đây!

Ông vội đặt trứng xuống, kéo chăn đắp lên người Nhi, tay ôm đũng quần che dương vật, lòng rối bời. Nhi nằm đó, mắt nhắm lại, mặt đỏ bừng, vừa ngại ngùng vừa rạo rực. Hình ảnh dương vật dài cong của ông Hùng lại hiện lên, làm bướm nàng thoáng ướt dù đang ốm, lòng lẫn lộn giữa xấu hổ và kích thích…

Ông Hùng đứng dậy, giọng run run:

– Con nghỉ đi, bố… bố xuống pha nước cam cho con!

Nhi gật đầu yếu ớt, giọng thều thào:

– Dạ… cảm ơn bố…

Ông Hùng bước ra khỏi phòng, tay siết chặt đũng quần, lòng rối bời: “Trời ơi, con bé ốm mà mình còn thế này…” Ông lạch bạch xuống bếp, pha một cốc nước cam, cố dẹp đi dục vọng đang trào dâng. Hình ảnh làn da trắng nõn của Nhi, cặp ngực căng tròn rung nhẹ dưới áo lót trắng, và ánh mắt bối rối của nàng khi nhìn thấy dương vật dựng đứng của ông cứ lởn vởn trong đầu. Ông thở dài, tự nhủ: “Không được, nó là con dâu mình…” Ông bưng cốc nước cam lên phòng, đặt xuống bàn cạnh giường Nhi, giọng run run:

– Con uống nước cam đi, nghỉ thêm tí là khỏe thôi!

Nhi nằm trên giường, mắt nhắm nghiền, người vẫn nóng nhưng hơi thở đã đều hơn. Nàng lí nhí:

– Dạ… con cảm ơn bố…

Ông Hùng gật đầu, không dám ở lại lâu, vội bước ra khỏi phòng, đóng cửa nhẹ nhàng. Nhi mở mắt, nhìn cốc nước cam, lòng lẫn lộn. Cơ thể nàng vẫn yếu, nhưng hình ảnh dương vật dài cong của ông Hùng hiện lên rõ mồn một, làm bướm nàng thoáng ướt dù đang ốm. “Trời ơi, mình bị sao thế này… đó là bố chồng mình mà!” – Nàng tự mắng, mặt đỏ bừng, kéo chăn kín người, cố ngủ để quên đi cảm giác xấu hổ và rạo rực.

Buổi trưa trôi qua trong yên lặng, ông Hùng ngồi dưới phòng khách xem tivi, nhưng đầu óc không tập trung. Ông liên tục nhìn lên cầu thang, lo lắng cho Nhi, nhưng cũng sợ đối diện nàng sau chuyện vừa rồi. “Con bé thấy rồi… không biết nó nghĩ gì về mình…” – ông lẩm bẩm, tay ôm trán, lòng vừa day dứt vừa thèm khát.

Đến chiều tối, ánh nắng nhạt dần, không khí trong nhà mát mẻ hơn. Nhi tỉnh dậy sau vài giờ ngủ chập chờn, cảm thấy người nhẹ nhõm hơn. Sốt đã giảm, mồ hôi không còn túa ra nhiều, cổ họng bớt khô rát, dù cơ thể vẫn hơi mệt. Nàng ngồi dậy, uống cốc nước cam ông Hùng để lại, hơi mát lạnh làm nàng tỉnh táo hơn. Nàng nhìn xuống bộ ngủ của mình, nhớ lại cảnh ông Hùng cởi áo đánh cảm, mặt lại đỏ lên. “Trời ơi, lúc đó ngại muốn chết… mà bố chỉ muốn giúp mình thôi…” – Nhi nghĩ thầm, cố tự an ủi, nhưng cảm giác rạo rực khi thấy dương vật ông Hùng vẫn không tan đi.

Nhi bước xuống giường, mặc lại áo ngủ, chỉnh trang tóc tai, định xuống nhà lấy thêm nước. Nàng bước ra khỏi phòng, chân còn hơi run, nhưng đỡ hơn nhiều so với buổi sáng. Ông Hùng nghe tiếng động, ngẩng lên từ sofa, thấy Nhi đi xuống cầu thang, ông vội đứng dậy, giọng lo lắng:

– Nhi ơi, con đỡ chưa? Đừng xuống vội, để bố lấy gì cho con!

Nhi cười nhẹ, giọng vẫn khàn nhưng đã rõ hơn:

– Dạ, con đỡ nhiều rồi bố ạ, cảm ơn bố chăm con cả ngày. Con xuống lấy nước thôi, ngồi mãi cũng mỏi!

Ông Hùng gật đầu, bước tới đỡ Nhi ngồi xuống sofa, mắt thoáng liếc qua dáng nàng trong bộ ngủ. Lớp vải mỏng ôm sát cơ thể, để lộ đường cong cặp ngực căng tròn dưới áo lót trắng, làm ông nuốt nước bọt cái ực, vội quay người vào bếp, lấy cốc nước mát đưa cho Nhi:

– Con uống đi, nghỉ thêm tối nay là khỏe hẳn. Bố… bố nấu gì cho con ăn nhé?

Nhi cầm cốc nước, nhấp một ngụm, giọng nhẹ nhàng:

– Dạ, con ăn cháo là được bố ạ, con chưa đói lắm. Bố cũng nghỉ đi, chắc bố mệt rồi…

Ông Hùng cười khà khà, ngồi xuống sofa cách Nhi một khoảng, cố giữ vẻ bình thường:

– Ôi dào, bố khỏe lắm, chăm con tí có sao đâu! Con đỡ là bố mừng rồi!

Nhi gật đầu, cúi mặt uống nước, không dám nhìn thẳng ông Hùng. Nàng cảm nhận ánh mắt ông thoáng qua mình, lòng lại bứt rứt. “Bố tốt với mình thật… nhưng sao lúc đó mình lại thấy…” – Nhi nghĩ thầm, mặt đỏ lên, tay siết chặt cốc nước. Ông Hùng cũng không dám nhìn lâu, mắt liếc lên tivi, nhưng đầu óc cứ nhớ lại làn da trắng nõn, cặp ngực căng tròn của Nhi lúc đánh cảm. Dương vật ông thoáng cương lên, ông vội bắt chéo chân che đi.

Hai người ngồi đó, không khí ngượng ngùng bao trùm. Nhi đỡ ốm hơn, nhưng cơ thể vẫn nhạy cảm, bướm thoáng ướt khi nàng nhớ lại cảnh ông Hùng đánh cảm. Nàng tự nhủ: “Mình phải quên đi, đó chỉ là vô tình thôi…” Ông Hùng thì day dứt, vừa muốn chăm sóc Nhi, vừa không kiềm được dục vọng khi ở gần nàng.

Một lúc sau…

Nhi ngồi trên sofa, tay cầm cốc nước mát, lòng dần dịu lại. Nàng nhìn ông Hùng bận rộn trong bếp, chuẩn bị nồi cháo cho bữa tối, lòng thoáng ấm lên. “Tạm bỏ qua những thứ không nên thấy… cảnh bố nấu cháo, chăm mình lúc ốm thế này thật đáng yêu…” – Nhi nghĩ thầm, khóe môi khẽ nhếch thành nụ cười nhẹ. Dù ký ức về dương vật dựng đứng của ông Hùng lúc đánh cảm vẫn lởn vởn, nàng cố gạt đi, tự nhủ rằng ông chỉ muốn tốt cho mình. Nàng càng ngày càng quý ông Hùng hơn – một người bố chồng tận tâm, dù đôi lúc ánh mắt ông làm nàng bối rối.

Ông Hùng bưng bát cháo gà nóng hổi ra, đặt trước mặt Nhi, giọng hiền lành:

– Con ăn đi, bố thêm ít tiêu cho ấm bụng. Ăn xong nghỉ sớm, mai là khỏe hẳn!

Nhi gật đầu, cầm thìa ăn chậm rãi, hơi nóng từ cháo làm nàng dễ chịu hơn. Nàng ngẩng lên, cười nhẹ:

– Cảm ơn bố nhiều lắm, hôm nay bố vất vả vì con rồi. Cháo ngon lắm ạ!

Ông Hùng cười khà khà, ngồi xuống sofa cách nàng một khoảng, mắt thoáng sáng lên:

– Ôi dào, con thích là bố mừng rồi! Bố khỏe lắm, chăm con tí có sao đâu!

Nhi cúi mặt, ăn tiếp, không dám nhìn ông Hùng lâu. Dù lòng nàng ấm áp vì sự chăm sóc, ký ức về cảnh đánh cảm vẫn khiến nàng ngượng ngùng. Ông Hùng cũng vậy, mắt liếc qua dáng Nhi trong bộ ngủ rộng màu hồng, cặp ngực căng tròn rung nhẹ dưới áo lót trắng, làm ông nuốt nước bọt, nhưng ông cố giữ vẻ bình thường, tự nhủ: “Nó đỡ rồi, mình không được nghĩ bậy nữa!”

Sau bữa tối, Nhi cảm thấy người đã đỡ hơn nhiều, nhưng mồ hôi khô trên da làm nàng khó chịu. Là người sạch sẽ, nàng không chịu nổi cảm giác dính dớp, quyết định đi tắm để thoải mái hơn. Nàng đứng dậy, nói với ông Hùng:

– Bố ơi, con đi tắm tí cho đỡ dính, rồi con nghỉ luôn. Bố cứ xem tivi đi ạ!

Ông Hùng gật đầu, giọng vô tư:

– Ừ, con tắm đi, cẩn thận nước lạnh đấy! Bố ngồi đây, có gì gọi bố nhé!

Nhi cười nhẹ, bước lên tầng, vào phòng tắm của mình và Tuấn. Nàng đóng cửa, cởi bộ ngủ, để lộ làn da trắng nõn vẫn còn thoáng đỏ. Nàng tháo áo lót, cặp ngực căng tròn bung ra, rung nhẹ khi nàng cúi xuống cởi quần. Đầu ngực hồng nhạt dựng lên vì không khí mát lạnh trong phòng tắm, làn da mịn màng lấp lánh dưới ánh đèn vàng nhạt. Nàng mở vòi sen, nước mát chảy xuống từ đầu, thấm ướt mái tóc đen dài, trượt qua vai, xuống ngực. Nàng xoa xà phòng lên người, tay lướt qua cặp ngực căng tròn, cảm nhận đầu ngực nhô lên dưới lòng bàn tay, làm nàng rùng mình. Nước chảy qua khe ngực, xuống bụng phẳng lì, rồi thấm vào vùng bướm lông đen mượt mà, làm nàng khẽ rên: “Ưm…” Nàng vội tắt vòi sen, lau khô người. Nhi mặc một chiếc áo phông rộng màu xám và một chiếc quần đùi rộng, không mặc áo lót vì định đi ngủ luôn. Nàng mở cửa phòng tắm, bước ra ngoài, tóc ướt rũ xuống vai, nhưng vừa đặt chân xuống sàn, đầu nàng quay cuồng, mắt hoa lên vì sốt chưa khỏi hẳn. Nàng loạng choạng, ngã khụy xuống, đầu gối đập xuống sàn, phát ra tiếng “bịch” nhỏ. Nàng ôm đầu, giọng thều thào: “Trời ơi… mình chóng mặt quá…”

Ông Hùng đang ngồi dưới phòng khách xem tivi, nghe tiếng động, giật mình chạy lên. Thấy Nhi ngã khụy ngoài cửa phòng tắm trên tầng, ông hoảng hốt:

– Nhi ơi, con sao thế! Trời ơi, bố quên mất, con đang ốm không được tắm!

Ông vội vàng đến bên Nhi, cúi xuống đỡ nàng. Ông luồn một tay dưới vai, tay kia vòng qua eo, bế nàng lên khỏi sàn. Nhi nhẹ bẫng trong tay ông, cơ thể mềm mại, áo phông rộng trượt lên, để lộ làn da trắng nõn từ bụng xuống đùi. Cặp ngực căng tròn không áo lót rung nhẹ khi ông bế nàng, đầu ngực hồng nhạt nhô lên xuyên qua lớp vải mỏng. Ông Hùng nuốt nước bọt cái ực, dương vật trong quần đùi cương lên ngay tức thì, căng cứng đến mức đau nhức. Cố giữ vẻ lo lắng, bế Nhi vào phòng, đặt nàng nằm xuống giường.

Nhi nằm ngửa trên giường, mắt nhắm nghiền, hơi thở gấp vì chóng mặt, giọng yếu ớt:

– Bố… con hoa mắt quá… chắc tắm xong mệt thêm…

Ông Hùng ngồi cạnh giường, tay vẫn đỡ vai Nhi, giọng hốt hoảng:

– Trời ơi, bố quên dặn con, đang ốm mà tắm làm sao nổi! Con nằm yên đi, để bố lấy thuốc cho con uống!

Nhưng khi ông cúi xuống gần hơn để kiểm tra trán Nhi, ông nhận ra tóc nàng ướt sũng, nước nhỏ giọt xuống gối. Ông đứng dậy, lấy máy sấy trong tủ, cắm điện, rồi ngồi lại cạnh Nhi, giọng nhẹ nhàng:

– Nhi ơi, tóc con ướt hết rồi, để bố sấy khô cho con, không thì cảm thêm đấy!

Nhi mở mắt, đầu vẫn quay cuồng, nhưng nàng gật đầu yếu ớt:

– Dạ… cảm ơn bố… con mệt quá không tự làm được…

Ông Hùng bật máy sấy, luồng gió ấm thổi qua mái tóc đen dài của Nhi. Ông nhẹ nhàng dùng tay vuốt từng lọn tóc, cảm nhận sự mềm mại, ướt át của chúng. Nhi ngồi dựa vào gối, mắt nhắm lại, cảm giác ấm áp từ máy sấy và bàn tay ông Hùng làm nàng dễ chịu hơn. Ông cẩn thận sấy từ đỉnh đầu xuống vai, ngón tay lùa vào tóc, thoáng chạm vào da gáy trắng nõn của nàng, làm Nhi rùng mình khẽ. Nàng nghĩ thầm: “Bố tốt với mình quá… sao mình lại nghĩ lung tung lúc trước chứ!” Nàng cảm nhận rõ tình cảm tận tâm của ông Hùng dành cho mình – một sự quan tâm chân thành, ấm áp, làm lòng nàng thoáng yên bình giữa cơn ốm.

Nhưng khi ông Hùng nghiêng người sấy phần tóc phía trước, áo phông của Nhi trượt lên, để lộ cặp ngực căng tròn không áo lót rung nhẹ theo nhịp thở. Ông nuốt nước bọt, dương vật lại cương lên trong quần đùi, căng cứng lộ rõ. Thấy thế nàng vội kéo chăn che người, giọng run run:

– Bố… tóc con khô rồi… con không sao đâu, bố lấy thuốc cho con là được ạ…

Ông Hùng giật mình, tắt máy sấy, vội bắt chéo chân che đũng quần, lắp bắp:

– Ừ… ừ, khô rồi thì tốt… bố xuống lấy thuốc ngay đây!

Ông vội đứng dậy, tay ôm đũng quần, bước nhanh ra khỏi phòng, lòng rối bời. Ông lấy thuốc mang lên đặt xuống bàn cạnh giường Nhi, không dám nhìn nàng lâu:

– Con uống đi, nghỉ tí là đỡ. Bố… bố xuống dưới đây!

Nhi gật đầu, giọng thều thào:

– Dạ… cảm ơn bố…

Ông Hùng bước ra, nhưng không xuống nhà ngay. Ông đứng ngoài cửa, lòng lo lắng: “Con bé còn yếu, để nó một mình không ổn…” Ông quay lại, nhẹ nhàng mở cửa, ngồi xuống ghế cạnh giường, quyết định canh Nhi ngủ. Nhi uống nước, nằm xuống, mắt nhắm lại, cảm giác an tâm khi ông Hùng ở gần. Nàng nghĩ thầm: “Bố tốt với mình thật…” Dần dần, hơi thở nàng đều hơn, chìm vào giấc ngủ.

Ông Hùng ngồi đó, mắt nhìn Nhi ngủ say, khuôn mặt nàng thanh tú, cặp ngực căng tròn rung nhẹ dưới áo phông theo nhịp thở. Ông thở dài, lòng lẫn lộn. Ông ngồi canh suốt đêm, vừa lo lắng vừa thèm khát, nhưng cố giữ vẻ tận tâm của một người bố chồng. Đêm sâu thẳm, không khí trong nhà yên tĩnh, nhưng những cảm xúc giữa Nhi và ông Hùng vẫn âm ỉ, như ngọn lửa chờ cơ hội bùng phát.

Danh sách các phần:
Phần 1
Phần 2
Phần 3
Phần 4
Phần 5
Phần 6
Website chuyển qua tên miền mới là: truyensextv69.com, các bạn muốn gửi truyện cứ gửi qua email [email protected] nhé!
Thông tin truyện
Tên truyện Nhà có cô con dâu
Tác giả Lust Shiro
Thể loại Truyện sex dài tập
Phân loại Bố chồng nàng dâu, Truyện loạn luân
Tình trạng Update Phần 6
Ngày cập nhật 16/03/2025 11:59 (GMT+7)

Bình luận

Mục lục truyện của Tác giả Lust Shiro

Liên kết: Truyện hentai - Truyện 18+ - Sex loạn luân - Sex Trung Quốc - Sex chị Hằng - Truyện ngôn tình - Truyện người lớn - TruyenDu.com - Facebook admin

Thể loại





Top tác giả tài năng

Top 100 truyện sex hay nhất

Top 11: Cu Dũng
Top 14: Thằng Tâm
Top 20: Giang Nam
Top 22: Lăng Tiếu
Top 26: Số đỏ
Top 28: Thụ tinh
Top 40: Lưu Phong
Top 43: Miêu Nghị
Top 46: Hạ Thiên
Top 47: Tiểu Mai
Top 68: Xóm đụ
Top 86: Tội lỗi
Top 88: Bạn vợ
Top 90: Tình già
Top 95: Diễm
Top 98: Dì Ba