Cảm nhận được sự căng cứng đột ngột và sự hoảng loạn của nàng, Mạc Vấn không những không dừng lại mà còn nhếch mép cười. Sự sợ hãi của con mồi luôn là liều thuốc kích thích tuyệt vời nhất. Lão đột ngột thúc mạnh một cái.
“Ứ…”
Một tiếng rên nghẹn lại trong cổ họng nàng, tiếng rên của khoái cảm bị ép buộc trộn lẫn với sự kinh hoàng tột độ.
“Mẫu thân không sao chứ?” Giọng thiếu nữ bên kia đầu truyền âm rõ ràng có chút nghi hoặc. “Con nghe thấy… tiếng của người lạ quá.”
Mỹ phụ vội vàng điều chỉnh lại hơi thở, cố gắng dùng toàn bộ ý chí để trấn áp sự run rẩy trong giọng nói. Cùng lúc đó, dương vật của Mạc Vấn vẫn đang đều đặn ra vào bên trong nàng. Mỗi một cú thúc như một nhát dao đâm vào sự cố gắng của nàng.
“Mẫu thân… mẫu thân không sao… ah…” Nàng khó nhọc đáp lời, nhưng một cú thúc sâu bất ngờ lại biến lời nói của nàng thành tiếng rên rỉ.
“Vâng…” Thiếu nữ ở đầu kia dường như càng thêm nghi ngờ. “Chỉ là… con nghe mẫu thân hình như đang rên rỉ… Người đang không khỏe sao? Hay là… người đang… với phụ thân ạ? Phụ thân… làm người đau sao ạ?”
Câu hỏi ngây thơ của đứa con gái như một nhát sét đánh thẳng vào tâm trí nàng. Nàng theo bản năng muốn bóp nát lá Truyền Âm Phù, nhưng một bàn tay to lớn đã chụp lấy cổ tay nàng, siết chặt. Mạc Vấn ghé sát vào tai nàng, giọng tàn nhẫn: “Để cho nó nghe. Dám ngắt lời, ta sẽ tìm đến nó.”
Lời đe dọa khiến nàng cứng đờ, mọi sức lực tan biến.
“Mẫu thân… người đừng giấu con,” giọng Linh Nhi trở nên nghiêm túc hơn một chút. “Con nghe thấy cả tiếng da thịt va chạm… phập phập… rất nhanh, rất mạnh. Tiếng rên của người… vừa đau đớn lại vừa… lạ lắm. Người đó… đó… thật sự là phụ thân sao? Sao người lại mạnh bạo với mẫu thân như vậy?”
Sự tò mò của nữ nhi đã vượt xa sự ngây thơ. Nó không chỉ nghe, mà còn đang phân tích. Nỗi nhục nhã khiến Tuyết Nguyệt muốn chết đi.
Mạc Vấn nghe vậy thì vô cùng khoái trá. Lão đột ngột thay đổi nhịp điệu, chuyển sang một loạt cú thúc nhanh, mạnh, và nông hơn, tạo ra những tiếng “bạch bạch bạch” dâm đãng vang vọng khắp mật thất, truyền rõ mồn một qua lá phù.
“Ah! Ah! Ah! Ah…” Mỹ phụ trợn mắt, không thể nói được một câu hoàn chỉnh, chỉ có thể rên lên theo từng nhịp thúc của lão.
“Mẫu thân! Người… người sắp…” Giọng Linh nhi đột nhiên run rẩy, mang theo cả sự căng thẳng lẫn một tia hưng phấn khó hiểu.
“Ahhhhh!!!”
Mỹ phụ không thể kìm nén được nữa. Nàng thét lên một tiếng chói tai, một tiếng thét vừa đau đớn, vừa thống khoái, vừa tuyệt vọng khi cơn cực khoái quét qua toàn thân. Toàn thân nàng run lên bần bật, mật huyệt co thắt điên cuồng, siết chặt lấy con cặc của lão.
Ngay khi tiếng thét của nàng vừa dứt, Mạc Vấn giật lấy lá Truyền Âm Phù từ trong túi trữ vật của nàng. Lão đưa nó lên miệng, giọng nói trầm thấp, đầy uy quyền và chiếm hữu.
“Tiểu nha đầu, nghe cho rõ đây.”
Bên kia đầu dây, Linh Nhi rõ ràng giật mình, im bặt.
Mạc Vấn cười khẩy, giọng nói mang theo sự thỏa mãn tàn bạo. “Ta không phải phụ thân con. Phụ thân con là một kẻ vô dụng, chỉ lo quản lý cái gia tộc thối nát của hắn. Ta là người tình của mẫu thân con. Là người đàn ông duy nhất có thể khiến bà ấy rên rỉ sung sướng như một con chó cái dưới thân ta.”
Không gian im lặng như tờ. Mỹ phụ trừng lớn mắt, nước mắt nhục nhã tuôn rơi. Lão vừa nói gì với nữ nhi nàng?
Sau một hồi lâu, một giọng nói nhỏ nhẹ, có chút run rẩy nhưng lại bình tĩnh đến lạ thường của Linh Nhi vang lên: “… Người tình…”
Cô bé lặp lại từ đó như để xác nhận. Rồi, cô bé hít một hơi thật sâu.
“Con… con hiểu rồi.” Giọng Linh Nhi có chút lạc đi, nhưng không hề có ý trách móc hay kinh hoàng. “Nhưng… người đối với mẫu thân như vậy… có hơi quá đáng.”
“Ha ha ha!” Mạc Vấn cười lớn, tiếng cười của lão làm nàng rùng mình. Lão như một con thú săn đã hoàn toàn nắm bắt được tâm lý của con mồi non nớt. “Quá đáng sao? Ta thấy mẫu thân con rất thích sự quá đáng này đấy.”
Lão cố ý thúc mạnh thêm một cái, khiến nàng lại “A” lên một tiếng đau đớn xen lẫn khoái cảm.
“Được rồi, tiểu nha đầu,” Mạc Vấn hạ giọng, âm thanh trở nên ma mị, đầy cám dỗ. “Đừng giả vờ nữa. Nghe cái giọng điệu của con là ta biết con đang nghĩ gì rồi. Con khó chịu không phải vì ta mạnh bạo, mà vì con không được chứng kiến, đúng không?”
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Tuyết Sương Lĩnh |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Liếm tinh trùng, Truyện bú cặc, Truyện sex ngoại tình |
Tình trạng | Truyện đã hoàn thành |
Ngày cập nhật | 26/07/2025 06:39 (GMT+7) |