*Phụt*, *Phụt*
Người con trai trong phim và Trần Vũ ra cùng lúc, chỉ khác là dòng tinh dịch của người con trai đang rỉ ra ngoài âm đạo của cô gái, còn tinh dịch của Trần Vũ lại rơi vãi xuống sàn nhà. Trần Vũ gục xuống thở dốc liên hồi, bỗng nhiên hắn thấy buồn ngủ dữ dội và rồi hắn thiếp đi, trên màn hình vẫn là dòng tinh dịch trắng đục rỉ ra từ âm hộ cô gái kia…
Ba ngày sau, người ta phát hiện Trần Vũ tử vong trong căn hộ của mình. Vì hắn không thường xuyên tiếp xúc với mọi người nên đến khi có mùi tanh hôi bóc lên thì người xung quanh mới phát hiện ra hắn chết trên chiếc bàn với tư thế không thay đổi. Nguyên nhân cái chết được cho là vì kiệt sức. Chuyện về cái chết của Trần Vũ cũng không gây ảnh hưởng nhiều cho mọi người xung quanh nên cũng mờ dần theo thời gian và đi vào quên lãng…
… Bạn đang đọc truyện Võ Lâm Truyền Kỳ tại nguồn: http://truyensextv69.com/vo-lam-truyen-ky/
Một vùng đồng cỏ xanh mướt với gió thổi rì rào trên những hàng cây tươi tốt, ánh nắng chiếu xuống gương mặt nam tính của một thiếu niên trẻ tuổi. Gương mặt góc cạnh, tóc dài theo kiểu cổ trang, quần áo cũng cổ trang nốt. Bỗng nhiên đôi chân mài rậm nhíu lại sau đó đôi mắt đen huyền mở ra, chàng thiếu niên gãi đầu ngáp ngắn ngáp dài:
– Trời sáng rồi à? Ngủ ngon thật đấy! Ủa mà đây là đâu! ?
Âm thanh tràn ngập vẻ ngạc nhiên thốt lên, rồi ánh mắt thiếu niên nhìn xung quanh, rồi nhìn cơ thể mình, rồi bắt đầu sợ sệt. Cố gắng trấn tỉnh thiếu niên từ từ nhớ lại những việc xảy ra:
– Hôm qua mình nhớ là xem phim sex rồi thủ dâm, sau đó ngủ, khi tỉnh dậy thì đã nằm ở đây… Hmm chẳng lẽ… xuyên không rồi?
Hóa ra đây là Trần Vũ, vì cơ duyên xảo hợp nào đó mà hắn ta xuyên việt đến một nơi khác, Trần Vũ nhìn bộ đồ cổ trang mình đang mặc thì có lẽ đã xuyên tới thời nào đó xa xôi rồi. Đang suy nghĩ thêm thì âm thanh khô khan vang lên trong đầu hắn:
– Ting! Đang khởi động hệ thống. Ting! Hệ thống khởi động hoàn thiện sau 5s. 5, 4, 3, 2, 1… Hệ thống khởi động hoàn thành!
Trần Vũ nghe xong mở to mắt kinh ngạc… WTF? Có hệ thống! ? Ấu dê! Trần Vũ mừng như điên vì hắn cũng có hệ thống sau khi xuyên việt. Hệ thống nói không ngoa là thần tiên ạ! Muốn gì cũng có thể có hắc hắc! – Trần Vũ đang tự sướng thì lại có tiếng nói máy móc vang lên:
– Mời người đặt tên cho hệ thống!
Giọng nói máy móc làm Trần Vũ sực tỉnh. Hắn ngớ người sau đó trầm ngâm nghĩ ra cái tên nào bá bá cho hệ thống của mình…
– Tên gì nhỉ? Tên gì cho nó bá nhỉ? Mm… hay là đặt tên Cực Phẩm Hệ Thống đi! ?
Sau một hồi nghĩ tới nghĩ lui Trần Vũ cũng nghĩ ra cái tên cho hệ thống của mình, hắn vỗ đùi như khoái trá với cái tên mình đặt ra.
– Cực Phẩm Hệ Thống. Xác nhận!
– Nhận thấy kí chủ chưa lấy kí ức của kiếp này nên hệ thống cưỡng chế lấy kí ức. Hoàn thành trong 3 phút. Bắt đầu!
Đang khoái trá thì cả người Trần Vũ run lên dữ dội, sau đó hắn lăn lộn trên thảm cỏ xanh mướt trông rất đau đớn. Từng giọt mồ hôi to như hạt đậu chảy khắp gương mặt hắn. Hết 3 phút Trần Vũ thấy trong đầu như được khai sáng, một lượng lớn thông tin đổ vào đầu hắn. Bây giờ trong thức hải của hắn là một bản khá sơ sài trong đó gồm thông tin, cửa hàng, nhiệm vụ, túi đồ… không chần chờ nhấp vào bản thông tin:
* Tên: Lâm Thiên Phong(17 tuổi)
* HP: 100/100.
* MP: 50/50.
* Kĩ năng: Khóa.
* Kĩ năng đặc biệt: Khóa.
*Chú thích: Lâm Thiên Phong là con trai của Lâm Thiên Bá, gia chủ của gia tộc Lâm gia. Được xem là phế vật trong phế vật của thiên hạ, bị cha ruột lạnh nhạt, trong gia tộc chỉ có vài người xem hắn là Thiếu Gia của Lâm gia.
– Đậu móe! Phế vật là sao? Sao lại nhập vô thằng phế nhân này… haizz… ông trời ơi ông không có mắt!
Tra xong bản thông tin thì Thiên Phong (từ giờ gọi vậy luôn nhé) chỉ biết ngửa mặt lên trời kêu khổ… Một hồi sau sực nhớ đến cái gì đó, mắt hắn sáng rưc lên rồi vào thức hải hỏi hệ thống.
– Hệ thống! Cho ta mở hộp quà tân thủ!
– Kí chủ xác nhận mở hộp quà tân thủ?
– Xác nhận!
Thiên Phong không do dự gật đầu xác nhận.
*Chúc mừng chủ nhân nhận được:
– Thẻ nâng cấp kĩ năng.
– 1 Công pháp tu luyện (công pháp phù hợp với kí chủ được hệ thống chọn lựa nghiêm khắc)
– 1 Dược tề nâng cấp cơ thể.
– 1 Vé quay may mắn.
– 1 Thanh đoản kiếm.
Thiên Phong nhìn hết vật phẩm của mình sau đó mắt hắn tập trung vào cái công pháp tu luyện kia… – Hmm Công pháp tu luyện phù hợp nhất? Quá tốt rồi!
– Hệ thống! Lập tức sử dụng công pháp tu luyện!
– Kí chủ xác nhận dùng công pháp tu luyện?
– À không! Dùng thêm cái Dược tề gì đó luôn!
– Xác nhận sử dụng Công Pháp Tu Luyện và Dược tề.
Sau khi Cực Phẩm Hệ Thống vừa dứt lời. Một lượng thông tin đổ bộ vào não của Thiên Phong, cùng lúc đó là cơ thể hắn phát sáng lấp lánh. Một lúc sau toàn bộ quá trình dừng lại. Bây giờ Thiên Phong hắn thấy cơ thể khoan thai, da trắng hơn, cơ bắp nhiều hơn, đẹp trai hơn (hắn tự nhận vậy)… và hắn mỉm cười với công pháp mình được tặng:
– Hóa ra cơ thể này bị đứt hết gân cốt không thể tu luyện được. Nhưng không sao, ta sẽ giúp ngươi đòi lại món nợ công đạo mà ngươi đã chịu khổ mười mấy năm qua, yên nghĩ đi… Thiên Phong.
Công pháp mà Thiên Phong nhận được là Dịch Cân Kinh, một loại công pháp dịch cân tẩy tủy, làm dịch chuyển, thay đổi gân, cơ hoặc xương… Ngoài ra loại công pháp này còn giúp cho người học vận chuyển khí huyết đều khắp cơ thể để hóa giải nhiều loại châm khí chạy hổn loạn trong cơ thể. Trong tiểu thuyết Kim Dung thì bộ Dịch Cân Kinh cùng Cửu Dương Thần Công là hai loại công pháp đứng đầu thiên hạ về nội công.
Thiên Phong nghiền ngẫm trong đầu cho thuộc loại công pháp này, hắn ngạc nhiên vì tốc độ tiếp thu bây giờ của mình, chỉ một loáng là hắn đã thuộc hết bộ Dịch Cân Kinh. Bộ công pháp này rất khó để luyện thành, nếu không biết đường mà dừng thì có khả năng tẩu hỏa nhập ma, nhưng Thiên Phong hắn sợ sao? Hắn có hệ thống hắn còn sợ gì. Như biết được ý đồ của Thiên Phong hệ thống dội cho hắn gáo nước lạnh:
– Kí chủ đừng hiểu lầm. Bộ công pháp này chỉ phù hợp với kí chủ, hay nói cách khác là kí chủ có 100% thành công đến giai đoạn cuối cùng của nó. Nhưng tốc độ là tu luyện là do kí chủ tự mình đạt được.
Thiên Phong ngớ người, lầm bầm chửi cái hệ thống sao giúp rồi không giúp hết. Thiệt tình! Trong lúc hắn hoang tưởng thì ngoài xa, một cô nương chừng 17, 18 tuổi đang chạy về phía hắn, hai bán cầu tuyết thì phập phồng lên xuống theo bước chạy của nàng làm khung cảnh thêm kiều diễm.
– Thiếu gia! Thiếu gia, em tìm thấy ngài rồi, về thôi Thiếu gia!
Giọng nói ngọt lịm làm Thiên Phong ù tai đi, đôi mắt cứ dán chặt vào gương mặt mĩ lệ của nàng. Trong lúc hắn ảo tưởng thì cô nàng đã kéo hắn đi khỏi khu rừng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Võ Lâm Truyền Kỳ |
Tác giả | Chưa xác định |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện sắc hiệp |
Tình trạng | Chưa xác định |
Ngày cập nhật | 27/07/2018 06:36 (GMT+7) |