Lạc Nam cúi đầu hôn lên má nàng, vuốt ve da thịt mịn màng, âu yếm đến khi giai nhân chìm vào giấc ngủ mới đứng lên rời khỏi.
Bá Y gia thân, hắn cười đắc ý một tiếng… lại tìm phòng của kiều thê khác lẻn vào.
Nhìn thấy người ngọc ngồi bên giường, cổ tay trắng ngần như phấn của nàng có đeo một sợi tơ hồng, nội tâm của hắn run lên:
“Trương tiểu thư.”
“Lạc công tử.” Phía sau lớp khăn đỏ, thanh âm ôn nhu của nàng vang lên.
Lạc Nam nhẹ vén khăn lộ ra ngũ quan sắc sảo đầy trí tuệ, đôi mắt đẹp to tròn có chiều sâu, mũi quỳnh nhỏ nhắn, môi mộng kiều diễm mê người.
Hắn nhẹ nhàng nắm tay nàng, Trương Nhã Trâm cũng tựa đầu lên vai hắn.
“Ta nghe Trương tiểu thư nói một khi đã chọn rồi, kết quả sẽ không thay đổi.” Lạc Nam ôn nhu hỏi.
Trương Nhã Trâm đưa mắt nhìn hắn, nhẹ gật đầu, thanh âm trong trẻo:
“Thời gian không quan trọng, cảm xúc mới quan trọng… nếu không thể cảm nhận được, vậy vạn năm nhận thức cũng sẽ không chọn, ngược lại nếu cảm nhận được chân tình, từng ấy tiếp xúc đã là quá nhiều để thiếp quyết định gả cho chàng.”
“Trương tiểu thư của ta thông minh, điềm tĩnh… tuổi còn trẻ đã điều hành Trân Bảo Lâu, chắc chắn sẽ không chọn lầm.” Lạc Nam nở nụ cười.
“Vậy phải xem người được chọn thể hiện rồi.” Trương Nhã Trâm ánh mắt hiện lên một tia khiêu khích.
“Vĩnh viễn cũng không phụ nàng.” Lạc Nam nhẹ ôm lấy nàng.
Hai người có một loại cảm giác tương kính như tân, phu thê đến với nhau bằng tình cảm và sự tôn trọng.
Lạc Nam vẫn luôn ái mộ Trương Nhã Trâm từ những ngày đầu nhận thức, cách nàng khéo léo hành sự trong mọi vấn đề, nhiều lần giúp đỡ mình trong các tình huống.
Trong khi đó Trương Nhã Trâm cũng thán phục trước nghị lực, bản lĩnh của hắn… đồng thời cái cách hắn đối xử với những nữ nhân bên cạnh, tình cảm của bọn họ dành cho nhau khiến nàng ngưỡng mộ.
Uống cạn rượu giao bôi, hai đôi môi ấm áp cũng lặng lẽ tìm đến nhau.
Cảm nhận được sự mềm mại, dịu mát và thơm tho như u lan, Lạc Nam tham lam duỗi ra đầu lưỡi.
Trương Nhã Trâm ôn nhu nghênh đón, quấn quýt lấy nam nhân.
Từng mảng y phục nhẹ rơi, băng cơ tuyết cốt hoàn mỹ tinh tế tiến vào trong lòng, Bá Y của hắn cũng biến mất tự bao giờ.
Chuyện gì đến cũng nên đến…
Ân ái triền miên, những giọt máu thuần khiết nhất còn đọng lại, Lạc Nam nhẹ nhàng ôm thê tử, hôn lấy giọt lệ đọng trên mắt nàng.
Trương Nhã Trâm là kiểu nữ nhân một khi đã trao hết cho phu quân của mình, nàng sẽ toàn tâm toàn ý, cố gắng chiều chuộng hắn hết mức có thể.
Lạc Nam động tác nhẹ nhàng nàng sẽ uyển chuyển như nước, khi hắn dũng mãnh nàng cũng sẽ nhiệt tình như ngọn lửa để cùng cháy với hắn.
Có cảm giác nàng nguyện ý chia sẻ tất cả với hắn vậy.
“Thiếp muốn ngủ một chút.” Đầu ngón tay tinh xảo lướt trên lòng ngực săn chắc của hắn.
“Vừa mới lĩnh ngộ Long Tiên Thánh Điển, Thiên Địa Hợp Hoan Kinh, sao lại mệt nhanh như vậy?” Lạc Nam nháy mắt trêu:
“Nóng lòng nhường ta cho các tỷ muội khác như vậy sao?”
Gò má nàng ửng đỏ vô cùng kiều diễm, sóng mắt luân chuyển: “Thời gian sau này còn dài, xuân tiêu lại ngắn ngũi… cũng không thể độc chiếm phu quân.”
“Nhưng vi phu vẫn còn muốn nàng thì sao bây giờ?” Lạc Nam ra vẻ đáng thương.
Trương Nhã Trâm cắn môi, như linh xà vòng quanh ôm lấy hắn:
“Một lần nữa thôi…”
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Lạc Nam mãn nguyện, hắn cảm thấy mình trải qua nhiều chuyện như vậy để đi đến ngày hôm nay quả thật đáng giá.
Lại một cánh cửa khác được mở ra, có chút dở khóc dở cười nói:
“Các nàng lại bắt chước bốn nữ nhân họ Loạn kia à?”
Vốn hắn chỉ định tìm đến Ngân Trinh một người, nào ngờ nơi này có cả Hàn Chi, Thiên Lệ và Dị Nữ.
“Có thể gả cho phu quân đã là vinh hạnh to lớn, bọn thiếp cảm thấy nên phối hợp.” Dị Nữ vuốt nhẹ tóc dài đỏ thẳm, ánh mắt yêu dị tràn ngập mị ý mê say.
Các nàng vốn đều là người hầu của hắn, gắn bó với hắn lâu ngày… đương nhiên biết bản lĩnh ở phương diện này của nam nhân là rất mạnh, một người chắc chắn không thể nào đủ để thỏa mãn.
Thế nên tỷ muội quyết định liên thủ, luân phiên tiếp nhận ân sủng để phu quân được hài lòng.
“Haha, thật ra đối với ta một người hay bốn người không có gì khác nhau, dù sao thì các nàng cũng sẽ bại.” Lạc Nam bật cười ngồi xuống.
“Công tử, để thiếp hầu hạ chàng cởi y phục.” Ngân Trinh dịu dàng nói.
“Còn gọi công tử?” Lạc Nam bất mãn vung tay đánh lên mông nàng.
“Ưm… phu quân.” Nàng thẹn thùn, đường đường là nữ sát thủ hàng đầu của Yểm Ma Điện lại đỏ mặt.
“Rụt rè gì chứ? Từ ngày quyết định theo chàng đã định trước mọi thứ sẽ thuộc về chàng, Yểm Ma cũng được, nô lệ cũng được, thê tử thì càng tốt.” Hàn Chi cao ngạo nói:
“Dù sao thì nhìn khắp thiên hạ, ngoại trừ chàng ra không ai xứng làm nam nhân của Băng Thần Yểm Ma ta.”
“Nói không tệ, thế nên Ngân Trinh ngươi mau gọi cả Sát Hồn Yểm Ma ra ngoài hầu hạ phu quân.” Thiên Lệ tán thành.
“Hừ.”
Một cổ sát ý lạnh lẽo từ thể nội Ngân Trinh bùng phát, chính là Sát Hồn Yểm Ma – Dạ Tố bị chọc giận.
“Khanh khách, còn ra vẻ.” Thiên Lệ cười như yêu nữ:
“Lát nữa phu quân sủng ái Ngân Trinh, ngươi liên kết linh hồn cũng sẽ thấy sướng thôi.”
“Muốn chết!” Dạ Tố thịnh nộ, Sát Thế bạo phát khiến không gian run rẩy.
“Đừng làm rộn.” Lạc Nam bá đạo tuyên bố:
“Các nàng ai cũng chạy không thoát.”
“Ưm… người ta đâu muốn chạy nha.”
Cơ thể và linh hồn hòa hợp, cảm giác tuyệt diệu thật lâu không nói nên lời…
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Xuân phong đắc ý.
Còn lại Cầm Thanh Vận, Lạc Nam trực tiếp dịch không tiến vào.
Nhưng cảnh tượng trước mắt lại khiến khóe miệng hắn giật giật, hừ một tiếng:
“Xú nha đầu, Thanh Vận đâu?”
Ngồi trên giường, một người mặc lễ phục tân nương của Cầm Thanh Vận, còn che kín đầu.
Nhưng Lạc Nam là ai? Chỉ liếc mắt một cái hắn đã nhận ra thân thể của nàng khác biệt.
Chính là Phụng Tiểu Thất cải trang thành Cầm Thanh Vận.
“Phu quân ngươi thiên vị.” Phụng Tiểu Thất bực mình đem khăn kéo xuống, hai mắt ngấn lệ trừng trừng nhìn hắn:
“Ngươi cố ý phớt lờ ta.”
Lạc Nam đau cả đầu, tình huống của Phụng Tiểu Thất khá giống với tình huống của Tam Tiêu.
Nếu hắn đụng vào Phụng Tiểu Thất, Phụng Liên và Phụng Tiểu Dương chắc chắn cảm ứng được.
Phụng Liên thì còn không sao, nhưng Phụng Tiểu Dương… thấy thế nào cũng rất tội lỗi.
Hắn kiên nhẫn ngồi xuống bên giường, đang định mở miệng giải thích, chợt cảm nhận được mình vừa ngồi lên một khối mềm mại.
Vội vàng đem chăn vén lên, chỉ thấy Cầm Thanh Vận bị lột trần như nhộng quấn bên trong chăn.
Thì ra Phụng Tiểu Thất bí mật tập kích, dùng Hồn Lực đánh lén Cầm Thanh Vận hôn mê sau đó nhảy vào, dự định qua mặt Lạc Nam.
“Muội đó, thật sự cái gì cũng làm được?” Lạc Nam cốc lên đầu Phụng Tiểu Thất.
“Hứ, cưới rồi nhưng không động phòng, đáng ghét.” Phụng Tiểu Thất bất mãn chu môi.
Lạc Nam cúi xuống hôn nàng một cái an ủi, nghiêm nghị nói:
“Chờ Phụng Tiểu Dương đủ mười tám tuổi, ta với muội động phòng.”
Rót hai chén rượu giao bôi, cùng với nàng uống cạn.
“18 Năm lâu lắm nha.” Phụng Tiểu Thất phụng phịu:
“Người ta đã là nữ Thần Đạo, còn muốn chờ lâu như vậy.”
“Không muốn cũng phải chịu.” Lạc Nam hừ một tiếng, trực tiếp điều động Bá Vũ Điện đem nàng Phụng Tiểu Thất tống ra ngoài.
Lúc này hắn mới điều động Hồn Lực đem Cầm Thanh Vận thức tỉnh.
Vì để tránh nàng xấu hổ, hắn cũng tự lột trần mình.
Cầm Thanh Vận vừa mới mở ra đôi mắt mơ màng, bờ môi anh đào đã bị phủ kín…
Cảm nhận được nhiệt độ nóng rực từ cơ thể nam nhân, nàng giận dữ thầm mắng:
“Tên đáng ghét này…”
Bất quá rất nhanh, chút tức giận tan thành mây khói, thay vào đó là yêu kiều ngâm nga.
Nữ nhân của Thiên Âm Đạo Thống, từng âm giọng của các nàng phát ra đều tiêu hồn thực cốt, khiến Lạc Nam say mê không dứt ra được.
… Bạn đang đọc truyện Con đường bá chủ – Quyển 17 tại nguồn: http://truyensextv69.com/con-duong-ba-chu-quyen-17/
Trách nhiệm của người làm phu quân đêm tân hôn đã được Lạc Nam hoàn thành vượt mức.
Chỉ những lão bà không cho hắn lên giường không tính, còn lại tất cả đều phải cầu xin tha thứ.
Bao gồm cả những kiều thê đã sớm có phu thê chi thực cũng không bỏ qua…
Chúng nữ lấy cớ nữ nhi trong bụng Yêu Chỉ Hân, đòi hỏi hắn phải nhiệt tình gieo cấy.
Đáng tiếc, cuối cùng cũng phải nhượng bộ quy hàng, không thể chống lại nam nhân.
Huyết mạch Bất Hủ Cổ Tộc rèn luyện khiến phương diện này của hắn chính là bất bại…
Rời khỏi Bá Vũ Điện, bước đến phía trước Bá Chủ Chi Thành, hướng mắt nhìn xuống thiên hạ.
Bá Chủ Chi Thành lúc này đang băng qua bầu trời Ngũ Châu Tứ Vực.
Đưa các trưởng bối, bằng hữu, người thân của hắn ở nơi này trở về…
Tu vi của bọn họ còn quá thấp, không dám ở lại Đạo Giới vì sợ sẽ liên luỵ đến Lạc Nam.
Tận mắt nhìn thấy cơ nghiệp và thành tựu hiện nay của hắn, được hắn và các tân nương mời rượu… đối với bọn họ đã là mãn nguyện.
Chờ ngày Nguyên Giới thống nhất, lại đến Đạo Giới cũng không muộn.
“Thế nào? Không làm ngươi thất vọng chứ?” Hai thân ảnh diễm lệ tuyệt luân bước đến.
Lạc Nam nghiêng đầu nhìn sang, chính là Vân Tiêu và Thái Diễm.
“Hai mỹ nhân tuyệt sắc như vậy, sao ta có thể thất vọng?” Lạc Nam cười nói.
“Đứng đắn một chút, ngươi hiện tại chính là Minh Chủ, đại diện cho mặt mũi của toàn bộ Phá Đạo Liên Minh.” Thái Diễm hừ một tiếng:
“Ta đang nói Bá Chủ Chi Thành.”
“Còn phải hỏi sao?” Lạc Nam nghiêm nghị nói:
“Các nàng lợi hại vượt qua tưởng tượng của ta, so với thiết kế của ta vẽ ra… Bá Chủ Chi Thành hiện tại còn đáng kinh ngạc hơn.”
Lời này của hắn là thật, Bá Chủ Chi Thành thể hiện quá mức kinh hãi thế tục, nhìn phản ứng của một đám Thần Đạo Cảnh là hiểu.
“Từ giờ Bá Chủ Chi Thành chính là tổng bộ chính thức của Phá Đạo Liên Minh.” Vân Tiêu ung dung nói:
“Trong thành có Trận Pháp Truyền Tống liên kết với Sát Chiến Điện, Bá Chủ Lãnh Địa, tổng bộ của Phá Đạo Hội và tất cả các thế lực trong liên minh, có thể chi viện ứng chiến bất cứ lúc nào.”
“Tuyệt vời.” Lạc Nam hài lòng vỗ tay.
Hắn và các lão bà chỉ cần ở tại Bá Vũ Điện ở trung tâm, bên ngoài làm tổng bộ của Phá Đạo Liên Minh, mọi người ra ra vào vào cũng chẳng ảnh hưởng gì.
Đúng như lời Vân Tiêu nói, tổng bộ không nên bị động ở duy nhất một chỗ, thay vào đó phải có thể linh hoạt ứng phó, dịch chuyển đến nơi cần đến trong mọi hoàn cảnh.
Bởi vì không ai biết được Hỗn Độn Liên Minh lần sau sẽ dùng thủ đoạn gì…
“Hiện tại ngươi đã có thể thực hiện nhiệm vụ lần trước.” Vân Tiêu nhắc nhở hắn.
Lạc Nam vuốt cằm, hắn biết nàng đề cập đến việc hóa giải Tứ Thần Trấn Thiên Trận để giải cứu Thiên Hạ Đệ Nhất ra ngoài.
Nếu Thiên Hạ Đệ Nhất tự do và gia nhập Phá Đạo Liên Minh, đây sẽ là một trụ cột đắc lực.
“Có cần thiết không?” Lạc Nam hỏi:
“Ta cảm thấy dù không cần Thiên Hạ Đệ Nhất, chúng ta sẽ không thua.”
“Ta cứu Thiên Hạ Đệ Nhất vì nể trọng con người của nàng, cảm thấy một người như vậy không đáng bị giam cầm vĩnh viễn mà thôi.” Vân Tiêu ung dung nói:
“Thậm chí dù Thiên Hạ Đệ Nhất không đứng về phía chúng ta, vẫn nên cứu.”
Thiên Hạ Đệ Nhất là người thuộc về Nguyên Giới, cũng giống như bản thân nàng vậy.
Vân Tiêu với tư cách là người được Giới Linh lựa chọn, nàng giống như người đại diện cho sức mạnh của Nguyên Giới… nên việc cứu cường giả hàng đầu của Nguyên Giới ra ngoài là cần thiết.
Điều này giống như khi một vị cường giả nào đó ở Nhất Thế Vũ Trụ bị giam cầm, Lạc Nam cũng sẽ nghĩ cách cứu ra.
“Ta hiểu rồi, ta sẽ cứu Thiên Hạ Đệ Nhất.” Lạc Nam thoải mái nhún vai.
Hiện tại hắn tài cao gan lớn, cũng không ngại có thêm một đối thủ.
Càng đông đối thủ hùng mạnh tham gia, thì việc mình giành chiến thắng trong trận chiến tranh đoạt Thế Giới Bản Nguyên sẽ càng thuyết phục.
“Thiên Hạ Đệ Nhất là nữ nhân sao?” Thái Diễm có chút kinh ngạc, nàng chú ý đến cách xưng hô vừa rồi của Vân Tiêu.
“Đúng thế.” Vân Tiêu xác nhận.
Lạc Nam có chút hứng thú, hắn nhớ đến lần đầu tiên mình lẻn vào Hoàng Ngọc Động, nơi đó được bố trí như một khuê phòng của nữ nhân.
“Nếu đã không còn chuyện gì, ta đi trước một bước.” Thái Diễm lên tiếng cáo từ, thân ảnh lặng lẽ tan đi, rời khỏi Bá Chủ Chi Thành.
“Ngươi còn chưa đem mỹ nhân thu vào tay?” Vân Tiêu liếc mắt nhìn hắn:
“Lần này đại lễ đăng cơ của ngươi thiếu Bách Đạo Thần Tộc, Hư Không Thần Cung, Vạn Xà Cốc… bọn hắn đều là những thế lực trung lập đáng giá lôi kéo.”
Lạc Nam giận dữ nói: “Chuyện tình cảm phải từ từ mới bền vững, sao có thể nóng vội vì lợi ích?”
Thái Diễm là một nữ cường nhân, diện mạo xuất chúng, tinh thông mọi lĩnh vực, bối cảnh càng là bất phàm.
Nữ nhân như vậy, chưa đủ tình cảm làm sao nàng sẽ nguyện ý theo ngươi…
“Cứ tưởng bản lĩnh chinh phục mỹ nhân của ngươi lợi hại lắm chứ.” Vân Tiêu nhếch môi.
“Đại mỹ nhân đang ở trước mặt ta còn chưa chinh phục được đây, sao dám nhận lợi hại?” Lạc Nam khiêu khích nhìn lấy nàng.
Vân Tiêu lắc đầu, không thèm để ý đến lời trêu chọc của hắn, chỉ thản nhiên nói:
“Căn cơ của ngươi còn chưa khôi phục, tìm biện pháp đi.”
Thanh âm hạ xuống, nàng cũng đã biến mất.
Bầu không khí còn lưu lại hương thơm mê người của nàng, Lạc Nam nhịn không được cười một tiếng.
Có lẽ ở trong suy nghĩ của Vân Tiêu, tương lai nàng sẽ không từ bỏ Thế Giới Bản Nguyên.
Lúc đó hắn và nàng khó tránh khỏi một trận đấu, vì vậy nàng cố ý ngó lơ tình cảm của hắn.
Bởi nếu một khi phát sinh quan hệ mật thiết, Thế Giới Bản Nguyên làm sao bây giờ?
Phu thê kịch chiến để tranh đoạt cơ duyên à? Chuyện như vậy chẳng phải làm trò cười cho thiên hạ.
Còn với Lạc Nam, hắn đã hạ quyết định.
Đánh bại nàng, sau đó đoạt luôn tình cảm của nàng.
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Con đường bá chủ - Quyển 17 |
Tác giả | Akay Hau |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Truyện dâm hiệp, Truyện xuyên không |
Tình trạng | Update Phần 9 |
Ngày cập nhật | 11/03/2025 15:39 (GMT+7) |