– Tính toong!!!
Thư vui vẻ chạy ra mở cửa, hôm nay nàng mặc một bộ váy kiểu dạ hội bó sát vào body nở nang của mình… Bên trên cổ áo hình chữ V thoắt ẩn hiện bộ ngực khá to so với những bạn cùng trang lứa… Mới đầu Trung nhìn đã không vui rồi vì có phần sexy quá, nhưng tối nay đến nhà Thư ăn cơm cậu ta phải tỏ ra lịch sự nhất có thể, không được thể hiện thái độ ra ngoài… Càng tức giận cậu ta càng có thêm động lực thực hiện kế hoạch của mình.
– Cháu chào bác ạ!
Bước vào nhà gặp ngay ông Lý đang ngồi rót chè ngoài phòng khách, Trung lễ phép cúi người chào và đặt lên bàn một túi nho.
– Trung đấy hả cháu! Ngồi đi cháu! – Ông Lý mỉm cười nói.
– Dạ vâng! Bác có cần cháu giúp gì không ạ? – Trung ngó nghiêng xuống dưới bếp.
– Thôi! Không cần đâu… Cứ để chị lo.
Bước ra từ trong bếp là Như đang mặc một chiếc tạp dề màu hồng trông rất dễ thương. Trung trợn mắt ngớ người ra vì chưa bao giờ Trung gặp chị gái của Thư… Nhìn chiều cao và vẻ đẹp cực phẩm của Như làm Trung thất thần tầm vài giây.
– Dạ… Dạ…
Trung chỉ biết cười trừ rồi lại liếc Như ngoài Thư ra thì hôm nay Trung mới bắt gặp được một người có nhan sắc nghiêng nước nghiêng thành cỡ này. Thật không thể tưởng tượng được chị em nhà này sao lại xinh đến thế.
– Chào em! Đây có phải cậu rể nhà ta không?
Uyên bước từ trong phòng vệ sinh ra… Thêm một lần nữa Trung bị choáng ngợp bởi vẻ đẹp của Uyên… Trung trợn tròn mắt nhìn Uyên rồi qua nhìn Như rồi nhìn Thư… Trung phải công nhận ba chị em nhà này giống nhau từ về chiều cao cho đến gương mặt… Trước đây Trung chỉ nghe Thư kể về chị mình nhưng không ngờ hai bà chị còn xinh hơn cả trong tưởng tượng của Trung. Thực sự đây là cực phẩm của cực phẩm chứ không phải nhan sắc bình thường nữa rồi… Chưa kịp hoàn hồn thì lúc này Trung mới để ý đến mông và ngực của Uyên với Như… Đầu óc Trung như được khai sáng về định nghĩa sắc đẹp… Gương mặt này… cơ thể này chỉ có thể ở trong truyện chứ không thể xuất hiện ngoài đời hiện hữu một cách rõ ràng thế này được…
– Chị cứ trêu em ý nhở… Đây là bạn em thôi… Anh Trung!!! – Thư xấu hổ đập vào vai Trung làm cu cậu giật mình tỉnh mộng.
– Em chào các chị! Em tên là Trung ạ! – Trung lễ phép đứng lên chào.
– Ha ha ha… không phải câu nệ đâu em cứ ngồi chơi đi bạn trai của Thư à!
Uyên cười rồi liếc mắt trêu Thư… trông con bé cau có thật đáng yêu. Một phần Uyên thấy thú vị vì phản ứng lúng túng của cu Trung trông thật buồn cười khi nhìn thấy nàng và Như. Chắc cu cậu phải giật mình lắm vì sắc đẹp đến khó tin này.
– “Bỏ mẹ rồi! Sao đông người thế nhỉ”
Bất chợt Trung nghĩ đến kế hoạch của mình, đáng nhẽ ra nếu chỉ có 3 người ăn cơm sẽ dễ dàng hơn.
“Tính toong!!!”
Lại một tiếng chuông vang lên. Trung như người dính bả, mặt mũi xanh lét lại. Cậu ta không ngờ hôm nay nhà người yêu mình lại đông khách đến vậy… lần này là ai đây? Thấy Thư đang ngồi cạnh mình thì đứng phắt dậy chạy ra mở cửa làm Trung càng thêm khó chịu.
– Cháu chào chú Lý!
Đứng ngoài cửa là Khải. Hôm nay anh mặc một bộ vest hết sức lịch sự, tay cầm bó hoa và một túi quà to đến. Trung thấy vậy nhìn lại túi nho lèo tèo của mình trên bàn mà đỏ mặt… Cậu thanh niên cảm thấy hụt hẫng và xấu hổ… nhưng mà đông người quá phải tỏ ra vui vẻ hết mức có thể.
– Khải à cháu! Vào nhà đi cháu! Vào đây!
Ông Lý đứng lên đi ra đón tiếp Khải trước gương mặt buồn bã của Trung. Trung cảm thấy ông Khải này được đón tiếp còn hơn cả mình… Là một người nghĩ nhiều, Trung lại cảm thấy cáu giận khi nghĩ mình được mời chỉ vì lão Khải này, bản thân chỉ là một cái bình phong, nên càng lúc cậu ta càng muốn thực hiện kế hoạch điên rồ của mình.
– Trời ơi! Thơm quá…
Khải đặt túi quà lên bàn rồi đi thẳng xuống bếp như rất quen nhà vậy, có lẽ anh đang thể hiện cho thằng cu Trung biết mình cũng là người thân của gia đình.
– Em chào anh! Anh là anh Khải đúng không ạ! – Bên trong bếp vọng ra tiếng nói của Như.
– Các em có cần anh giúp gì không? Các chị của Thư đã xinh đẹp còn đảm đang quá.
Khải cười tươi nói. Anh càng tỏ ra tự nhiên bao nhiêu thì càng khiến Trung khó chịu bấy nhiêu. Cũng dễ hiểu vì Trung mới còn lứa tuổi cấp ba hiếu thắng… chưa thể nào có nhiều kỹ năng giao tiếp như Khải được.
– Hi hi! Có gì đâu anh… Toàn mấy món đơn giản thôi mà.
Uyên nheo mắt lại cười… hóa ra đây là chàng trai mà bố Lý đã nhắc tới. Trông cũng đẹp trai sáng sủa sao lại có hoàn cảnh éo le như vậy.
– Hôm nào anh Phi và Ninh về nước… Nhất định anh sẽ mời gia đình các em một bữa để cảm ơn! Mọi người không được từ chối đâu đấy!
Khải phấn khởi nói. Anh không dám nhìn thẳng vào Như và Uyên vì ngay lúc gặp mặt Khải đã bị choáng ngợp bởi sắc đẹp của hai cô gái này… nên anh có chút xấu hổ và mất đi một chút tự tin… Không ngờ thủ trưởng lại có những cô con gái xinh đẹp như tiên vậy… Nhưng với một người có nhiều kinh nghiệm giao tiếp như Khải anh nhanh chóng lấy lại được tinh thần.
– Hôm nay đông đủ quá! Để chú đi lấy ít rượu mấy chú cháu mình uống.
Ông Lý đi từ ngoài vào phòng bếp loay hoay củi người xuống cạnh mông Như lấy bình rượu.
– Con bé này! Dịch cái mông ra nào.
Ông Lý không biết vô tình hay cố ý mà dùng tay tét vào mông Như một cái làm nó nẩy tưng tưng trước mặt Khải. Bỗng Khải tắt dần nụ cười… Vì nhìn cảnh tượng đó anh lại liên tưởng đến vợ và bố đẻ của anh… Điều này khiến anh không được vui, nhưng hôm nay là ngày ra mắt gia đình thủ trưởng nên Khải lắc đầu xua tan những suy nghĩ đó và tiếp tục chung vui cùng mọi người.
20 phút sau…
– Vậy cháu đang học lớp 12 à Trung? Ông Lý vừa ăn vừa hỏi.
– Dạ vâng! Cháu đang học 12A1 cùng trường với em Thư ạ.
Trung lễ phép đặt bát xuống trả lời.
– Các cháu nhớ bảo ban nhau học hành, làm bạn thì được chứ yêu đường thì chưa nên nhé. – Ông Lý mỉm cười.
– Dạ vâng bác yên tâm ạ! – Trung gãi đầu cười gượng.
– Bố ý nhở! Ăn cơm cứ nói chuyện đâu đâu. – Thư xị mặt.
– Anh Khải quê ở đâu ạ?
Uyên thấy vậy liền ngắt lời mọi người và quay sang hỏi Khải.
– Anh quê ở Tây bắc… Bọn em có dịp lên đó chưa? – Khải vừa nói vừa cầm chai rượu lên rót…
– Em chưa… Nhưng em nghe nói trên đó đẹp lắm… con gái lại trắng nữa hihi.
– Ừm! Trên đó khí hậu mát mẻ dễ chịu lắm… À mà sao hôm nay chú Lưu không đến ạ?
Khải nhanh chóng chuyển chủ đề, anh biết mọi người hỏi đến quê thì kiểu gì cũng hỏi đến bố là điều anh không muốn nói ở đây.
– Ông thông gia hôm nay có việc ở xóm nên không đi được, chứ có ông ấy ở đây thì chỗ không đủ đâu khà khà!!! – Nói xong ông Lý cầm chén rượu dơ lên cạch với Khải.
– Cái Uyên bị làm sao đấy, bố thấy con cứ quay quay từ nãy, con đau tay à! – Thấy Uyên hay cau mày rồi lắc lắc cái vai, ông Lý liền hỏi.
– Hôm trước con đi thể dục với bố Lưu, nên hơi đau cơ ạ… Kiểu lâu rồi con không đi ấy, giờ đi lại chắc nó đau. – Vừa nói Uyên vừa đưa tay lên bóp vai.
– Thế cái Như không đi à mà nhìn khỏe re vậy con. – Ông Lý quay sang hỏi Như.
– Dạ… con… con không… con đi làm gì… nhà bao việc. – Như vừa nói vừa cười… đang mải ăn thì bị hỏi chuyện.
– Mày nói trống không với bố thế hả Như? Nhà bao việc? Cái gì nhà bao việc?
Uyên cau mày nhìn Như, chỉ cần thấy lỗi là Uyên sẽ chấn chỉnh các em mình ngay.
– Con… xin lỗi…
Như mím môi lại nhìn ông Lý.
– Thôi mấy đứa ăn đi… cái Uyên cũng bớt mắng em đi con… đang giờ ăn cơm… – Ông Lý quay ra mắng cả Uyên.
– Không mắng để nó hư à bố… ăn với chả nói…
Uyên rất nghiêm khắc nên Như là đứa ngoan nhất nhà, nói chuyện lúc nào cũng vâng dạ nhiều thành quen. Uyên quay sang nhìn Như, điều nàng để ý là lúc nãy thấy sắc mặt và câu nói ấp úng của con bé khiến nàng có chút nghi ngờ. Có lẽ vì lúng túng quá nên mới nói thiếu chủ vị ngữ như vậy.
– Thôi thôi ăn đi… có chồng hết rồi mà cứ như mấy đứa trẻ con ấy… nào Khải! Chú cháu mình uống, kệ chị em nhà nó! Khà khà!
Ông Lý do chén rượu lên cạch với Khải, ông hơi ngại khách nhưng tính con bé Uyên từ trước đến nay đều đanh đá vậy nên ông cũng phải nhịn.
Cả nhà ngồi ăn cơm vui vẻ, nói chuyện với nhau, không gian ấm cùng ùa về bên Khải, đã lâu lắm rồi anh không cảm thấy yêu đời đến vậy, anh dần có tình cảm với gia đình tuyệt vời này. Ăn xong mọi người thay nhau dọn dẹp và ra phòng khách ngồi. Trung mắt la mày lém ngó trái ngó phải, từ nãy đến giờ trong lúc ăn cơm cậu ta tìm mọi sơ hở để thả thuốc kích dục mà bất thành, nhiều người quá, không có cơ hội để thực hiện kế hoạch… mà thả nhầm cho người khác thì cũng toi.
– Thư vào trong pha nước chè cho bố.
Bỗng ông Lý đòi uống chè, cơ hội ngàn vàng có một của Trung.
– Dạ thôi! Để cháu pha cho ạ! – Trung đứng phắt dậy.
– Thôi, cháu cứ để cái Thư nó làm, con gái con lứa lười không ai lấy đâu. – Ông Lý xua tay cười nói.
– Dạ… Bác cứ để cháu! Ở nhà cháu quen pha chè cho bố cháu rồi, hôm nay bác thử tay nghề của cháu xem có hơn em Thư không ạ!
Trung nẩy số rất nhanh, thực ra cậu ta cũng chưa pha chè bao giờ nhưng xem trên tivi thì có thể thấy nó cũng dễ nên đành bốc phét để thực hiện kế hoạch. – Thôi được rồi! Hai đứa vào pha cho bố ấm chè đặc!
– Pha chị cốc nước cam…
– Chị nữa!
Uyên và Như thấy vậy liền thử tài bạn trai Thư.
– Anh Khải có uống gì không, bọn em đi làm một thể… Thư ngoái đầu lại hỏi Khải.
– Anh không! Anh uống nước lọc thôi.
Khải cười mỉm nói. Sau đó Thư và Trung đẩy nhau vào trong bếp.
– Em ra ngoài nói chuyện với ông Khải đi… Để anh làm cho. – Trung kéo tay Thư đẩy ra ngoài.
– Ơ! Anh ghen à… Thư nhìn thẳng vào mắt Trung và nói nhỏ.
– Không! Em cứ để anh pha đồ cho… Em ra đi, không ông ý ngại. – Trung cười gượng.
– Không ghen nhá!
Thư dơ một ngón tay lên ngoắc… Tưởng Trung thách thức, nhưng cái mỉm cười của Trung đã đánh lừa được nàng.
– Yên tâm! Em uống gì anh pha…
Trung dơ ngón tay lên ngoắc với Thư và hỏi.
– Hmm… em… uống cacao nóng đi, ở trong tủ lạnh ấy… có hết đó hihi.
Tin tưởng người yêu mình… Thư tung tăng bước ra ngoài, dù gì hôm nay Khải mới gặp hai chị của mình nên cũng không tránh khỏi bỡ ngỡ nên Thư phải ra ngoài tiếp chuyện. Thấy vậy Trung vui lắm, trong lòng Trung bắt đầu hồi hộp, tay hơi run vì đây là lần đầu tiên cậu ta làm một việc khuất tất lén lút như vậy… Một hành động không mấy phù hợp với một cậu học sinh lớp 12.
15 phút sau… Trung bê ra ngoài một khay có đầy đủ chè, nước cam và ca cao, nước lọc của mọi người… Trung đã lén cho một nửa gói thuốc kích dục vào cốc ca cao của Thư, còn một nửa cho vào ấm chè của ông Lý.
– Ơ! Mọi người đang làm gì vậy?
Bê khay nước ra ngoài như một nhân viên bồi bàn… Trung ngẩn người ra khi thấy ông Lý đang công Thư.
– Đang quay Tik Tok đấy em, Thư nhà chị nghiện tiktok lắm.
Uyên đứng khoanh tay dựa vào tường nói. Cả Khải và Trung đều ngẩn người ra nhìn… Đây là trend “ngày ấy, bây giờ” đang rất hot trên Tik Tok. Người chơi phải tìm một bức ảnh ngày xưa chụp cùng người thân, và hiện tại sẽ phải chụp lại giống y nguyên bức ảnh hồi đó. Và mọi người đang thực hiện lại bức ảnh ông Lý cõng Thư hồi bé, nên bây giờ hai người họ đang cố chụp sao cho giống.
Trung lúc này mới để ý không biết Thư đi thay đồ lúc nào, bây giờ nàng mặc một chiếc quần đùi và áo phông ở nhà, chứ không phải váy như trước nữa. Nhìn thấy hai bàn tay của ông Lý đang đỡ cặp mông yêu thích của Trung mà anh cảm thấy ghen tức, máu ghen nổi lên nhưng vẫn phải cố nhịn… Điều này khiến Trung càng quyết tâm thực hiện kế hoạch của mình hơn lúc nào hết.
– Rồi! Được chưa… Khà khà!!! Lớn tồ rồi bắt bố cũng vậy hả? Ông Lý cố gắng cười để trông tự nhiên trước mặt mọi người chứ thực ra động chạm với con gái lớn thế này ai mà không ngại cơ chứ.
– Bố đợi tí… Được chưa chị Như?
Thư vòng hai tay qua cổ ông Lý ôm giống như trong ảnh, bộ ngực của nàng cạ vào lưng ông Lý bẹp xuống trông thấy rõ… không biết Thư cố tình hay vô ý vì khi nàng biết rõ Trung rất hay ghen mà lại để bố cũng như vậy… Nhưng có lẽ đây là bố đẻ nên Thư không hề để ý.
– Được rồi! Chị chụp nhiều rồi đó hihi…
Như mỉm cười tiến đến đưa điện thoại cho Thư. Chỉ có Uyên và Như là cảm thấy bình thường vì đây là bố để của mình nên hai nàng không có suy nghĩ thái quá nào về vấn đề này.
– Đẹp! Rất hợp luôn ý… Chị chụp đẹp thế.
Thư nhảy cẫng lên và cho chị Như xem ảnh.
– Đâu chị xem nào.
Uyên tò mò bước tới.
– Đẹp không chị? Nhìn khớp quá… Lát nữa em cho vào Capcut chuyển cảnh nữa là xong… Mỗi tội nhìn bố già hơn nhiều rồi.
– Mà hai chị có chơi không, có nhiều ảnh ngày xưa của các chị lắm đấy.
Thư ngẩng mặt lên nhìn các chị.
– Thôi! Lớn rồi… kỳ lắm…
Uyên từ chối… Còn Như thì cười rồi lắc đầu.
– Làm kỷ niệm thôi mà chị… Chả mấy khi về nhà đông đủ thế này.
Thư nhíu mày lại làm mặt xi.
– Dạ chú Lý… Có khi cũng muộn rồi… cháu xin phép đi về trước… Cháu còn một chút công việc phải làm, hôm nay cảm ơn chú về bữa ăn ạ. – Khải lễ phép nói với ông Lý.
– Ơ! Anh về sớm thế, ngồi uống nước đã… – Thư cau mày.
– Uh! Thôi con để anh Khải về, mới vào công ty chắc cũng vất vả đúng không cháu. – Ông Lý đi chậm chậm cùng Khải ra cửa.
– Dạ dù vất vả cháu vẫn sẽ cố gắng hết sức mình để không phụ lòng chú ạ… Nhưng hôm nay cháu về có chút việc riêng thôi ạ, cháu hẹn chú và các em dịp gần nhất nha.
Khải đứng ở cửa vừa nói vừa bắt tay ông Lý… Trong ánh mắt của Khải ánh lên sự buồn bã, có lẽ do anh đã lâu rồi không cảm nhận được sự ấm cúng của gia đình, trong một khoảnh khắc nào đó, anh bất chợt nhớ lại gia đình cũ của mình nên không thể ở lại, anh sợ sẽ làm mọi người mất vui vì vẻ mặt của mình.
– Uh thôi! Vậy cháu về đi kẻo lỡ việc… – Ông Lý chắp tay sau đít gật đầu.
– Anh về nha! Em chào anh! Anh về cẩn thận đó!
Uyên và Như vẫy tay chào. Thư vẫn lườm không nói gì, Khải biết con bé dỗi nên cũng chỉ cười gãi đầu rồi vẫy tay chào. Thư liền quay ngoắt đi vào phòng trong để lấy album ảnh.
– Kệ ông ấy! Mình chơi tiếp đi các chị… hi hi…
Thư ngồi xuống ghế mở album ảnh ra chọn.
– Bác Lý ơi! Thôi cháu cũng xin phép đi về đây ạ… Cũng muộn rồi cháu sợ mẹ cháu mắng… – Trung cúi người nói với ông Lý.
– Ơ lại được cả anh nữa.
Thư đặt “bộp” quyển album xuống bàn.
– Không phải! Mẹ anh gọi rồi, mẹ vừa gọi đây này.
Trung không dám nhìn vào mắt Thư vì cậu ta phải về sớm để chuẩn bị thực hiện kế hoạch của mình.
– Thư! Con để bạn về, mẹ bạn gọi rồi, gì chứ đi đâu ra khỏi nhà bố mẹ gọi là phải về… Cháu về đi, khi nào rảnh đến nhà bác chơi nhé.
Ông Lý mỉm cười trìu mến. Là một bậc phụ huynh nên ông Lý rất hiểu cho nỗi lòng của cha mẹ.
– Dạ vâng! Cháu chào bác… Em chào các chị ạ… Thư ơi! Anh về đây.
Trung chào tạm biệt mọi người và liếc nhìn một lần nữa khay nước, mọi thứ đã được chuẩn bị kỹ lưỡng, để chắc chắn hơn, cậu ta phải về sớm để chuẩn bị thêm một số thứ nữa rồi mới quay lại trèo vào trong.
– Khà khà! Lâu lắm rồi mấy đứa mới quây quần đông đủ thế này.
Sau khi tiễn Trung mọi người lại ra ghế ngồi… Ông Lý cười phấn khởi cầm ấm chè rót… thấy các con mình quây quần đầy đủ ở nhà là một niềm hạnh phúc lớn nhất của ông Lý, ông chỉ ước chúng nó về ở thường xuyên thế này với mình… Nhìn tụi nó nô đùa mà ông thấy rất hạnh phúc nên thế mấy trò nghịch ngợm của cái Thư ông chấp nhận hết… hôm nay ông sẽ đùa “khô máu” với các con mình.
– Đây! Bức này được không chị.
Cả ba cô con gái không để ý lời ông Lý nói mà chỉ đang chăm chú chọn ảnh trong album.
– Không! Toàn ngồi lên cổ thế này, làm sao bố cũng được kiểu đấy chứ!!! – Uyên vừa nói vừa tiếp tục lật album xem ảnh khác.
– Đây! Hay tấm này…
Thư chỉ tay mắt híp lại cười.
– Uh! Nhìn cũng dễ… Mà chỉ có mỗi tấm này hợp lý… Lại có cả hai chị em, chụp một thể luôn.
Uyên dơ lên cho cả ba chị em cùng nhìn.
Ông Lý ngồi uống chè mỉm cười nhìn các con mình với ánh mắt hạnh phúc… Nhưng ông không hề biết từ nãy đến giờ ông đã uống đến ba bốn chén chè rồi, ông đâu biết có một lượng lớn thuốc kích dục đã được đưa vào trong người ông.
– Em chụp cho! Hai chị với bố vào vị trí đi. – Thư tiến đến bàn cầm cốc ca cao nóng lên rồi uống một ngụm.
– Eo! Nhìn khó thế.
Như cầm bức ảnh xem rồi ôm trán.
– Có gì khó đâu chị… Bây giờ chị Uyên nằm xuống… Bố chống hai tay lên rồi chị Như nằm lên người bố là được mà.
Thư nói rất hồn nhiên, ngày xưa thì dễ nhưng bây giờ lớn cả rồi… Kiểu gì cũng thấy khó chịu.
– Giời ạ! Chị đang mặc váy đấy…
Uyên cau mày nhưng vẫn ra thảm giữa nhà nằm xuống.
– Giờ bố làm thế nào… Ông Lý đi ra cạnh Uyên… Trông ông có chút lúng túng khi nhìn cô con gái xinh đẹp của mình.
– Đây nhá! Bố bước sang hai bên người chị Uyên rồi quỳ gối xuống, hai tay đặt sang hai bên, như bố làm con ngựa ấy. – Thư chỉ tay xuống giải thích cho ông Lý.
– Ngày xưa các con còn bé thì dễ. Giờ đứa nào cũng lớn tổ hết rồi. – Ông Lý vừa nói vừa quỳ xuống lết đến.
– Tạo dáng, chụp một kiểu là xong thôi mà, bố ý nhờ… kiểu này hơi bị Viral đấy! – Thư dậm chân nũng nịu…
– Rồi! Rồi!
Sợ con bé giận ông Lý liền làm y như lời Thư nói. Ông có chút run rẩy đứng dậy dạng hai chân sang người Uyên… Sau đó ông quỳ xuống, hai đầu gối chạm vào đùi Uyên, hai bàn tay ông chống xuống… Mặt Uyên hơi đỏ lên khi thấy bố gần với mình thế này, nàng có chút khó chịu.
– Rồi! Chị Như!!! Nhanh nhanh!! Nằm lên người bố đi. – Thư tiếp tục chỉ đạo.
– Bây giờ chị nặng lắm! Bố không chống được đâu.
Như hơi nhíu mày lại, nàng sợ bố nàng bị sụn lưng mất vì dù gì tuổi cũng cao rồi.
– Không sao! Lên đây! Đừng khinh bố nhé! Trước bố khỏe nhất quân khu đó! Khà khà!!
Ông Lý vừa nói vừa nhìn Uyên, bỗng thấy hai má con bé Uyên đỏ lên… Bộ tóc dài xõa ra thảm nhìn rất xinh, trông con bé rất giống mẹ nó ngày xưa.
Như bắt đầu giữ váy dạng chân ngồi lên lưng ông Lý như ngồi lên ngựa và từ từ nằm xuống… Lúc này ông Lý bắt đầu cảm nhận được sức nặng của Như đang đè xuống. Ông cảm nhận rất rõ hai hai bầu ngực to của con bé ép xuống lưng mình… Mặt ông Lý từ từ nhăn lại… trong ông lúc này bắt đầu có cảm giác khi thuốc kích dục đang dần phát tác dụng… Bên dưới là gương mặt xinh đẹp cá tính của Uyên bên trên là cơ thể của con bé Như… Là đứa có bộ ngực to nhất trong ba chị em… Ông Lý phải thừa nhận bản thân đôi lúc cũng có chút tò mò muốn biết ngực to là thế nào vì trước nay người yêu thời trẻ hay vợ của ông đều có ngực rất bé, nhất là khi đẻ xong nó còn teo túm lại trông rất buồn cười.
– Nhanh lên! Chụp đi Thư!!!
Uyên lo lắng nhìn bố mình có chút không chịu được sức nặng của con bé Như rồi.
– Vâng vâng!
Thư vội vàng chọn góc các kiểu để chụp ảnh sao cho giống với nguyên bản… Nhìn ông Lý càng lúc càng run tay… Biết ông sắp hết sức, Thư chỉ dám chụp một hai cái rồi thôi.
– Được rồi đó!! Rất đẹp nha!!!
Nghe thấy tín hiệu của Thư… Như liền đứng dậy… rồi đến ông Lý và Uyên. Nhưng ngay sau đó ông Lý đi thẳng vào nhà vệ sinh và chốt cửa lại, bỗng dương vật ông lớn nhanh như thôi, to đùng cứng đơ trong quần. Ông đã phải kiềm chế từ nãy, ông không dám để điều này xảy ra trước mắt các con mình, nhưng ông không thể phủ nhận ngày hôm nay ông có cảm giác hưng phấn với những đứa con gái đã trưởng thành của mình… Thật là điên rồ… đây là loại cảm giác gì vậy… sao lại hưng phấn đến vậy… Ông Lý không thể hiểu nổi cảm xúc của mình lúc này… Và đương nhiên ông không biết mình đã bị đánh thuốc kích dục.
Tầm 10 phút sau, đợi dương vật nhỏ lại mà mãi không thấy hiện tượng nhỏ đi, ông không biết làm cách nào đành mặc thêm chiếc quần bò, và một chiếc áo phông và đi ra ngoài.
– Bố làm gì trong đó mà lâu thế. – Uyên khoanh tay ngồi ở ghế.
– Bố tự dưng đau bụng. – Mặt ông Lý nhăn nhỏ lại.
– Bố uống thuốc vào đi! Bọn con chuẩn bị về đây.
– Ơ hay! Mấy đứa ngủ đây chứ! Mai hẵng về. – Ông Lý ra ngồi xuống ghế và tiếp tục rót chè uống.
– Không được bố ạ, có mỗi bố Lưu ở nhà ý… Thôi để hôm nào bọn con xin phép đàng hoàng đã.
– Uh! Thôi thế hai đứa chuẩn bị về đi, có ăn thịt bò khô không thì vào tủ lạnh mà lấy!
Vừa nói ông lại tiếp tục rót chè… cuối cùng cũng uống hết cả ấm mới thôi vì ông Lý bị nghiện chè.
– Vâng… – Như vâng rất nhanh và chạy xuống bếp lục tủ lạnh.
– Thư ốm à? Sao mặt em đỏ thế? Mắt cũng đỏ kìa. – Uyên nhíu mày lại lo em mình bị dị ứng.
– Em không! Em khỏe… Mặt em đỏ lắm à, chắc tại nóng đấy, em thấy hơi nóng từ nãy…
Nói xong Thư cầm cốc ca cao tu một hơi hết sạch. Nàng không hề thấy mệt mà thay vào đó là cảm xúc khá hưng phấn.
– Ừm thế nghỉ đi… Thôi bọn con về đây! – Uyên đứng dậy và lấy áo khoác.
– Khi nào đăng Tiktok gửi link cho chị với nha…
Như chạy ra từ bếp và lao một mạch ra ngoài cửa tay cầm túi to túi nhỏ.
– Vâng! Em biết rồi… Hai chị về nha.
Thư đứng dậy bê khay nước và cốc xuống bồn rửa bát.
Tầm năm phút sau… Ông Lý khóa cổng khóa cửa, tắt điện trên nhà… Ông định lên cầu thang về phòng thì ngó thấy Thư đang đứng rửa bát trong bếp. Bỗng nhiên ông đứng lại đó và nhìn vào mông con gái mình… Bỗng thấy mông con bé cũng to… chân cũng dài… không biết từ khi nào mà con bé lại lớn thế rồi… Trông nó đẹp quá… Ánh mắt ông như lờ đi, hai khóe mắt đỏ ửng lên chớp nhiều lần… bỗng cơ thể cảm thấy nóng và hưng phấn lạ thường… Nhu cầu của ông tăng mạnh… Đứng đầu người một lúc… Ông Lý chậm rãi đi hướng vào trong bếp…
Thông tin truyện | |
---|---|
Tên truyện | Lão ăn mày |
Tác giả | Fafamini |
Thể loại | Truyện sex dài tập |
Phân loại | Lão già bẩn bựa, Truyện bóp vú |
Tình trạng | Update Phần 88 |
Ngày cập nhật | 12/03/2025 08:55 (GMT+7) |